Hôm nay nàng muốn đâm thủng, người làm phụ thân như ông ấy sẽ đứng sau lưng dốc hết tất cả trợ lực giúp nàng phá vỡ bầu trời này!
Minh Lan Nhược nhìn đôi mắt dịu dàng tươi cười của phụ thân, cơ thể khẽ run lên, hốc mắt hơi đỏ, không, nàng đã tạo thành sai lầm lớn.
Kiếp trước, sự thông minh tài trí của nàng đã hủy tất cả những người quan tâm nàng, chẳng bằng ngay từ đầu, nàng là kẻ ngốc, lực phá hoại sẽ không lớn như vậy.
Cũng may kiếp này, nàng cũng có cơ hội ngăn cơn sóng dữ, bắt đầu tất cả một lần nữa.
Đây là trời xanh ban ân, là sự che chở của những người thân đã mất dành cho nàng!
Nàng chậm rãi đưa tay nắm lấy tay Minh Nguyên Lãng, nói một cách kiên định nhưng dịu dàng:
“Phụ thân yên tâm, con sẽ bảo vệ tất cả những thứ quý giá đối với mẫu thân, ngoại tổ phụ và cữu cữu, cũng sẽ bảo vệ tất cả Minh gia chúng ta.”
Minh Nguyên Lãng nhìn nàng, thở dài một tiếng thật sâu : “Con, thật ra rất giống mẫu thân của con, người ta kể rằng năm đó ở kinh thành có hai nữ tử… Văn thấy Quan Âm ghi chép thiên hạ, võ thấy Minh Nguyệt soi sáng nhân gian.”
“Nhưng đó chỉ là bởi vì thân thể mẫu thân của con không có cách nào tập võ nhưng bà ấy là nữ nhi duy nhất của Tiêu gia, không thể không tòng văn nhưng bà ấy sao có thể thật sự chỉ biết bi xuân thương thu như văn nhân mặc khách bình thường?”
Ông ấy hơi dừng lại, mỉm cười một cách dịu dàng nhưng phức tạp: “Lòng của bà ấy cứng cỏi lại sâu sắc, con đã quyết định chọn con đường này, về sau con sẽ biết mẫu thân con là người như thế nào, phụ thân cũng sẽ giúp con.”
Minh Lan Nhược trở nên phấn chấn, phụ thân đại biểu cho Minh gia, ông ấy nguyện ý ra tay tương trợ, vậy đại biểu nàng có thể sử dụng không ít thế lực văn thần trong triều!
Phần thắng của bọn họ tăng nhiều!
Minh Nguyên Lãng lại hỏi: “Đúng rồi, con cũng biết vị võ thấy Minh Nguyệt soi sáng nhân gian nổi tiếng cùng mẫu thân của con kia… Là Khâu Nguyệt Nương, con phải gọi một tiếng Khâu a di, bà ấy không giống với đám súc sinh Cố Tướng Quân kia, con không thể trì hoãn bà ấy.”
Nàng dừng lại, có hơi chần chờ nói: “Phụ thân vừa tỉnh lại, có một số việc con còn chưa nói cho người biết, Khâu a di… A di là phó thủ lĩnh Thích Khách đoàn của Xích Huyết quân, đã… Hi sinh vì nhiệm vụ.”
Minh Lan Nhược kể lại đơn giản chuyện xảy ra mấy ngày trước ở Cố Gia Trại.
Minh Nguyên Lãng nghe được buồn vui lẫn lộn, cuối cùng thở dài một tiếng.
“Đã làm khó người có tính tình nóng như lửa giống bà ấy rồi. Có thể nhẫn nại hai mươi năm, là do bà ấy thấy con đến, biết Xích Huyết có người kế tục, nên mới không chút lưu luyến thay con xử lý Cố Gia Trại, đi tìm thiếu niên Tiêu Quan Vân của bà ấy.”
Minh Lan Nhược nghe Minh Nguyên Lãng chậm rãi nói đến chuyện năm đó.
Thì ra Cố Đại Đương Gia có thể cưới được Nguyệt Nương, là bởi vì ông ta thừa dịp Nguyệt Nương đau lòng say rượu vì tiểu cữu cữu Quan Vân, đã dùng thủ đoạn làm bẩn Nguyệt Nương.
Còn lừa bà ấy nói chỉ cần bà ấy chịu ngoan ngoãn sinh con dưỡng cái cho ông ấy, sẽ báo thù cho Tiêu gia và bọn tiểu cữu cữu Quan Vân.
Nguyệt Nương vì mục đích này, mới luôn nhẫn nại sống tạm nhưng ngày tháng trôi qua từng ngày, Cố Đại đương gia chẳng những không có thực hiện lời hứa của ông ta, còn trở nên tàn nhẫn lại lãnh khốc.
Ông ta không cho phép Nguyệt Nương giáo dục nhi tử và nữ nhi theo cách của Tiêu gia, thẳng thừng giao nhi tử và nữ nhi cho thiếp thất, không cho bà ấy tự mình giáo dưỡng, chỉ thỉnh thoảng cho phép bọn họ gặp mặt.
Cho dù là trong cuộc gặp mặt khó có được này, nhi tử và nữ nhi cũng không thân cận với mẫu thân luôn thích nói đạo lý lớn này.
Dù sao phụ thân dạy bọn họ muốn làm gì thì làm, chỉ cần mình vui vẻ là có thể coi vạn vật như heo chó, người trên người có thể áp đảo hết tất cả.
Mẫu thân lại muốn ràng buộc bọn họ làm người nhân nghĩa, đương nhiên sẽ khiến bọn họ không thoải mái.
Cho đến khi hai đứa con mười mấy tuổi, đã sớm trở nên ích kỷ lãnh khốc lại tàn nhẫn, tay đầy máu tươi, mới không hạn chế bọn họ đi thăm mẫu thân nữa nhưng như vậy còn có ích lợi gì?
Nguyệt Nương chỉ có thể trơ mắt nhìn hai đứa con của mình bị nuôi thành cầm thú, nhìn Xích Huyết quân đoàn biến thành Cố Gia Quân và Cố Gia Trại, nhìn bọn họ tàn sát người phản đối.
Bà ấy không thể đối đầu trực diện, vì bảo vệ những di cô Xích Huyết kia đành ẩn núp trở thành người cầm đầu.
“Cuối cùng bà ấy vẫn không đủ nhẫn tâm, nếu như bà ấy ra tay giết họ Cố sớm một chút, có lẽ không đến mức khiến cho Cố Gia Trại kia gây họa ở Đông Bắc Cương lâu như vậy.” Minh Nguyên Lãng thở dài.
Minh Lan Nhược nhẹ giọng nói: “Đại khái là do bà ấy vẫn còn ảo tưởng, dù sao Cố Bích Quân, Cố Văn Uyên không tốt thì cũng là cốt nhục thân sinh của mình.”
Minh Nguyên Lãng gật đầu, hỏi: “Lần này, sao bà ấy bỗng nhiên hạ quyết tâm diệt cỏ tận gốc? Con còn quá nhỏ, cũng không biết những chuyện năm xưa này, là đám Tống Đường, Hồng tỷ nói cho con biết sao?”
Minh Lan Nhược lắc đầu: “Không phải con, là Thương Kiều, ngài ấy đi gặp Nguyệt Nương.”
Minh Nguyên Lãng nheo mắt, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: “Thì ra là vị tiểu cữu cữu kia của con, khó trách, tâm cơ hắn ta sâu nặng, một cái miệng nói từ người chết cũng thành người sống, thủ đoạn độc ác, có thể khiến Nguyệt Nương đưa ra quyết định này cũng không kỳ lạ.”
Minh Lan Nhược nghe cảm thấy hơi không đúng, Thương Kiều nói phụ thân không thích hắn là bởi vì Hoàng Đế không thích triều thần có qua lại với người của Đông Xưởng.
Nhưng bây giờ nhìn lại, phụ thân thật sự không thích Thương Kiều lắm.
Nàng nhìn Minh Nguyên Lãng, không biểu cảm thăm dò: “Phụ thân, tiểu cữu cữu… Thật ra cũng vì giảm bớt thương vong không cần thiết.”
“Ha ha, sao tự nhiên con nói giúp hắn ta vậy, không phải con rất ghét hắn ta sao, hơn nữa hắn ta còn lợi dụng hoàng đế giam cầm con năm năm!”
Minh Lan Nhược ho nhẹ một tiếng, nói tốt cho Thương Kiều: “Gần đây con hợp tác với ngài ấy, phát hiện con người của tiểu cữu cữu Thương Kiều không xấu, ngài ấy luôn che chở cho con.”
Minh Nguyên Lãng lại không cho là đúng, chỉ cười lạnh một tiếng: “Trước nay vị tiểu cữu cữu này của con không phải là đèn cạn dầu, có thể lừa được mẫu thân con ghi hắn ta vào gia phả Tiêu gia, còn có thể ở trong tay bệ hạ sống tới hô mưa gọi gió.”
Ông ấy cầm tay Minh Lan Nhược, chân thành nói: “Ai cũng không biết trong lòng Thương Kiều đang suy nghĩ gì, con tránh xa loại người bụng dạ khó lường này một chút, phụ thân luôn cảm thấy người này không có ý tốt.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất