Minh Lan Nhược - FULL


Hòa công công nào biết được chủ tử nhà ông ta với Tiểu Hi lại chung sống “Hòa hợp” đến mức như thế này.
Có một chuyện ông ta vẫn luôn muốn hỏi Minh Lan Nhược, cho nên cố ý chạy đến tận cổng Đông xưởng.
Chỗ này không ai dám tới gần, trống trải, không sợ người khác nghe lén.
“Bệnh của Thiên Tuế Gia, ngài xem, có cách gì không?” Hòa công công nhỏ giọng hỏi.
Minh Lan Nhược liếc nhìn trái phải không có người, cũng nhỏ tiếng đáp lại: ” Ngài là người thân cậy bên cạnh Thiên Tuế Gia, vậy ta hỏi ngài, ngài ấy không hề tịnh thân, lúc sau khi nhập cung, hằng năm mỗi đợt kiểm tra của phòng tịnh thân trong cung ngài ấy đều có thể thuận lợi vượt qua, chính là bởi vì chỗ đó của cơ thể ngài ấy phát triển không bình thường, có đúng không?”
Hòa công công gật đầu: “Đúng vậy.”
Minh Lan Nhược tiếp tục nói: “Vốn ngài ấy cũng không phải trời sinh đã bị khiếm khuyết như vậy.”
Cái thứ gọi là khiếm khuyết, chính là chỉ thái giám trời sinh, bộ phận đặc trưng của giới nam không phát triển, nhưng Thương Kiều không thuộc kiểu người này.
Ánh mắt của Hòa công công lóe sáng, càng thêm phần tin tưởng Minh Lan Nhược: “Đúng là như thế.”
Cuối cùng Minh Lan Nhược bổ sung một câu: “Trong cơ thể ngài ấy đã bị người nào đó hạ một loài cổ nào đó, chỉ cần cổ đó còn, chỗ đó của ngài ấy sẽ vĩnh viễn giống như một đứa trẻ.”
Hay nói cách khác, loại cổ đó sẽ khiến chỗ đó trên người hắn mãi mãi như một đứa trẻ.
Hòa công công ngẩn người, việc này cũng khám ra được, ông ta không kìm lòng được nói nhỏ: “Nhưng không chỉ hạ mỗi cổ, Gia còn uống thuốc …”
Minh Lan Nhược ngơ người, nàng có thể biết được việc cơ thể Thương Kiều bất thường đó là bởi vì A Cổ ma ma nói với nàng ——
Cổ trong người Thương Kiều là do mẫu thân nàng hạ, chính là đề duy trì trạng thái cơ thể này của Thương Kiều.
Về sau khi nàng xem bệnh cho Thương Kiều khi đó, thông qua nghe nhìn sờ nắm cũng đã xác nhận lại điều này.
Nhưng mà, tại sao Thương Kiều vẫn còn phải uống thuốc?
Hòa công công thấy có vẻ như Minh Lan Nhược không biết trong mắt ông ta lộ ra sự nghi ngờ: “Vậy mà ngài không chẩn đoán ra được?”
Minh Lan Nhược chau mày, thản nhiên đáp: “Ngài ấy luyện tà, mạch tượng khác với người thường, có nhiều thứ rất khó chẩn đoán ra là do tà thuật hay là do thuốc gây nên.”
Lần này thì Hòa công công tin, công phu của chủ tử quỷ thần khó đoán, đó là vì tu luyện một loại bí kíp tà thuật cấm kỵ nào đó đã thất truyền nhiều năm trong giang hồ.
Loại bí kíp này bắt buộc cơ thể phải có cả mạch tượng nam lẫn nữ, cho nên đương nhiên là thân thể bất nam bất nữ khác thường mới có thể luyện thành.
Ông ta vội vàng nói: “Thiên Tuế Gia dùng loại thuốc đó, là để cường công lực, nhưng lại sẽ …”
Lại sẽ gây thương tổn đến nội tại của cơ thể, có thể khiến ….Cả đời này của ngài ấy không thể khôi phục lại như thường, thậm chí rút ngắn tuổi thọ. Minh Lan Nhược thở dài một tiến, cũng đã đoán ra được.
Ánh mắt Hòa công công lộ ra vẻ bi thương ảm đạm, ông ta không kìm được giữ chặt cánh tay của Minh Lan Nhược ——
“Chủ tử đã từng có lần hồi phục, ngài ấy không thể cả đời cứ như vậy giống bọn ta được, ngài ấy với bọn ta không giống nhau, ngài có thể trị được cổ trong người ngài ấy không?”
Minh Lan Nhược bỗng nhiên nghe ra điểm khác thường, nàng nhíu mày: “Đô đốc nhà ngài đã từng hồi phục?”
Hòa công công ngập ngừng, dường như ông ta nhận ra mình đã lỡ lời, lập tức lắc đầu: “Ý ta là nếu như đã là cổ trùng, vậy thì cơ thể của Thiên Tuế Gia có thể khôi phục lại bình thường.”
Minh Lan Nhược nhíu chặt mày lại, Hòa công công đang nói dối!
Thân thể của Thương Kiều bị hạ cổ, từng đặc biệt “xử lý” qua, chắc chắn không thể dễ dàng hồi phục dễ dàng như vậy.
Cách đây mấy năm trước ở quán rượu lần đó, hắn có thể đột nhiên mất khống chế đoạt lấy nàng, đó là tình huống đặc biệt.
Lúc này còn bị nhốt ở Điệu vương phủ, từng nghiêm túc suy nghĩ —— Phần lớn là bởi vì trong cơ thể nàng có “Nguyên cổ” do A Cổ ma ma lấy từ Miêu Cương đến, hạ trên người nàng.
Nguyên cổ là Cổ vương vạn loại trùng, từ nhỏ nàng thân thể yếu ớt, ma ma sợ nàng sẽ giống hệt mẫu thân mất sớm, nên mới gieo Cổ vương trong người nàng để phụ trợ chống đỡ với bài trừ trăm loại độc tố!
Ngày đó ở quán rượu, có thể Thương Kiều không biết bằng cách nào đó đã kích động Cổ vương trên người nàng.
Cổ vương ép chế cổ trên người hắn, mới khiến hắn có cơ hội khôi phục lại cơ thể như nam nhân bình thường, mới … Có một đêm phong tình đó!
Nhưng vì sao hắn dường như không hay biết gì chuyện này?
Hòa công công cũng giữ kín chuyện này như bưng?
“Ngài ấy với Vệ trưởng Vân Nghê từng động phòng chưa?” Minh Lan Nhược đột nhiên hỏi.
Hòa công công hơi biến sắc, điềm đạm nói: “Đây là chuyện riêng của chủ tử gia với Vân vệ trưởng, chúng ta nào dám đàm tiếu xằng bậy.”
Minh Lan Nhược thấy Hòa công công không chịu nói, nàng chợt cười: “Vậy để ta đoán nhé, nếu như Thiên Tuế Gia nhà các ngài thật sự có thể viên phòng cùng nàng ta, vậy thì nàng ta sẽ không chỉ là một thiếp thất nữa rồi.”
Hòa công công nghiêm mặt, tuy là Minh Lan Nhược không hề nói sai, nhưng loại chuyện này tùy ý nói ra lại khiến người nghe cảm thấy không mấy thoải mái.
Minh Lan Nhược vừa cẩn thận qua sát sắc mặt của Hòa công công, vừa tiếp tục nói ——
“Chỗ đó trên người Đốc chủ các ngài giống như đứa trẻ, cũng không phải nam tử bình thường, mấy việc có thể làm cũng không nhiều hơn so với thái giám thực sự là bao.”
Cuối cùng Hòa công công không nhịn nổi nữa, đè nén giọng giận dữ nói: “Lương y như từ mẫu, Minh đại tiểu thư, ngài sao có thể thốt ra lời như vậy, sao ngài biết được Gia chưa từng hồi phục, năm năm trước, Gia đã từng hồi phục một lần, Vân vệ trưởng chính là bởi lần đó …”
“Cho nên, lẽ nào là lần đó, ngài ấy có tiếp xúc da thịt với Vân Nghê?” Minh Lan Nhược ngay lập tức nheo mắt lại, như đang suy ngẫm điều gì.
Hòa công công cắn chặt răng, sắc mặt tái nhợt.

Ads
';
Advertisement