Minh Lan Nhược - FULL

Không ai ngờ rằng đương kim Hoàng đế lại tàn nhẫn, hồ đồ đến vậy, muốn lấy mạng một vị quan nhất phẩm, có tước vị Quốc công một cách không rõ ràng.
Rõ ràng bọn họ đã cố gắng nhẫn nhịn sự đa nghi, tàn nhẫn của lão ta để bách tính không phải chịu cảnh chiến tranh, để bảo toàn tính mạng nhưng bây giờ xem ra… tất cả toàn là vô dụng.
Hừ… thật sự coi bọn họ là những kẻ thư sinh yếu đuối, mặc người chém giết sao?
Từ đại nhân vuốt râu, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo.

Từ đại nhân và Từ Tú Dật đã sắp xếp mọi việc ổn thỏa, Từ gia được bảo vệ nghiêm ngặt.
Từ Tú Dật cũng từ chối tất cả các buổi tụ họp, không ra khỏi cửa nửa bước.
Nhưng không ai ngờ rằng vẫn xảy ra chuyện lớn!

Hôm nay trời vừa tối, người thiếp duy nhất của nhị thiếu gia Từ gia, nhị thiếu phu nhân vì mang thai nên đã đưa một nha hoàn trong nhà cho phu quân làm thiếp.
Kết quả là nữ nhân luôn ngoan ngoãn, nghe lời kia lại bỏ thuốc phá thai vào canh của nhị thiếu phu nhân.
Từ phu nhân là nữ nhi duy nhất của ân sư Từ đại nhân, cả đời này Từ đại nhân kính trọng nhất là Từ phu nhân, bên cạnh chỉ có một vị di nương là do lão phu nhân ban cho từ sớm, hơn nữa bà ta còn không thể sinh con.
Từ gia không có đứa con thứ nào, bên cạnh mấy vị thiếu gia ngay cả nha hoàn thông phòng cũng không có, gia phong thanh liêm.
Không ai ngờ rằng cuối cùng vấn đề lại nằm ở nha hoàn mà nhị thiếu phu nhân mang đến.
Cái thai tám tháng của nhị thiếu phu nhân có vấn đề ngay sau đó, máu chảy không ngừng.
Cả Từ gia hoảng sợ, bọn họ đã chuẩn bị bà mụ, vú nuôi đáng tin cậy, ngay cả đại phu trong phủ…
Nhưng đại phu trong phủ thường ngày chỉ điều dưỡng cho Từ phu nhân, gặp phải loại thuốc phá thai mạnh như vậy thì ông ta cũng bó tay.
Từ đại nhân vội vàng vào cung mời Thái y, vừa hay gặp được lúc Hoàng đế nhận được tấu chương về việc tàn dư của quân đoàn Xích Huyết ở Đông Bắc.
Hoàng đế giữ Từ đại nhân, người đang giữ chức vụ Đại lý tự khanh lại để thái giám hộ tống Thái y đến Từ phủ.
Thái y xem bệnh xong nói muốn nhị thiếu phu nhân mẹ tròn con vuông thì phải dùng Kê Huyết Đằng.
Hơn nữa, Bách Thảo Đường có Miêu y giỏi nhất về phụ khoa, nếu có thể mời được họ đến hội chẩn thì càng tốt.
Loại thuốc này là dược liệu quý hiếm của Miêu Cương, chưa từng thấy trong “Bản thảo”, “Dược kinh”, chỉ có Bách Thảo Đường thỉnh thoảng mới có hàng.
Nó có tác dụng kỳ diệu trong việc cầm máu, giảm đau, hơn nữa còn có thể giúp người ta kéo dài hơi tàn.
Từ Tú Dật nhớ rất rõ lúc Minh tỷ tỷ giải độc, chữa thương cho Thiên Tuế gia đã từng dùng qua.
Sau đó giá Kê Huyết Đằng tăng vọt, hơn nữa phải đặt trước nửa năm mới có hy vọng mua được.
Mấy hôm trước, nàng ta đến Bách Thảo Đường mua thuốc cho mẫu thân, kết quả là Kê Huyết Đằng đã bị Thái tử mua mất.
Chưởng quầy nói phải mấy ngày nữa mới có thương đội trở về!
Nàng ta cũng không để tâm, ai ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy!
“Không thể chờ được nữa, phụ thân bị bệ hạ giữ lại trong cung nghị sự, nhị ca phải chăm sóc nhị tẩu, muội ở nhà lo liệu mọi việc, ta sẽ đến Bách Thảo Đường một chuyến!”
Từ Tú Triết nghiến răng nghiến lợi, giơ roi ngựa lên, lấy ngọc bài của Bách Thảo Đường ra rồi dẫn theo người hầu ra khỏi phủ.
Bách Thảo Đường nằm ở ngoại thành, trước khi cửa thành đóng lại, hắn ta vẫn có thể kịp thời đưa người và thuốc về!
Từ Tú Dật luôn cảm thấy bất an nhưng lại không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Nàng ta nghiêm khắc ra lệnh cho người canh giữ cửa Từ phủ cẩn thận, bắt tất cả di nương của nhị ca và những người trong viện quỳ xuống, sai quản gia lấy gia pháp ra thẩm vấn nghiêm khắc!
Trong lúc nhất thời, khắp Từ phủ toàn là tiếng khóc lóc kêu oan và tiếng kêu la đau đớn.
Khuôn mặt xinh đẹp của Từ Tú Dật nghiêm khắc: “Thẩm vấn cho kỹ, nếu có kẻ ăn cây táo rào cây sung thì đánh chết ngay tại chỗ!”
Nàng ta lo lắng đi tới đi lui suốt nửa canh giờ.
“Tiểu thư, đừng lo lắng, sẽ không sao đâu.” Mai Châu vừa an ủi xong thì nhìn thấy người hầu bên cạnh tam thiếu gia toàn thân đầy bùn đất chạy vào.
“Không xong rồi! Đại tiểu thư, tam thiếu gia lúc ra khỏi thành vì tránh xe ngựa của một vị phu nhân nên đã ngã ngựa!”
Mấy người phía sau khiêng một cái cáng đến, người thanh niên trên cáng bê bết máu, bất tỉnh nhân sự không phải là Từ Tú Triết thì là ai?
“Tam ca!”
Tim Từ Tú Dật như rơi xuống vực sâu, người nhà liên tiếp xảy ra chuyện, nếu không có Mai Châu đỡ thì nàng ta đã ngã quỵ rồi.
“Đại tiểu thư! Người không thể ngã, hiện giờ trong phủ chỉ có người là trụ cột duy nhất!” Mai Châu run rẩy nói.
Từ Tú Dật nhắm mắt, run rẩy nắm lấy tay Mai Châu, thẳng lưng, nghiến răng nghiến lợi nói với quản gia: “Chuyện của tam ca không được để mẫu thân biết, Thái y vẫn chưa rời đi, mau mời Thái y và đại phu trong phủ đến hội chẩn.”
“Nhưng… hiện giờ Thái y đang ở phòng nhị thiếu phu nhân, đang cố gắng cứu nhị thiếu phu nhân và đứa bé trong bụng… người nhà nhị thiếu phu nhân cũng ở đó, nếu giờ đưa Thái y đi, e rằng sẽ khiến bọn họ ôm hận?” Quản gia do dự nói.
Nhị thiếu phu nhân xảy ra chuyện lớn như vậy, chắc chắn người nhà nhị thiếu phu nhân sẽ đến.
Từ Tú Dật mặt lạnh lùng: “Vì ai mà tam ca mới bị thương thành ra như vậy? Thái y đã kê đơn thuốc, châm cứu cho nhị tẩu, bây giờ chỉ có thể ngồi yên ở đó, tại sao không thể xem vết thương cho tam ca, ta bảo ngươi đi thì cứ đi, mọi chuyện cứ để ta gánh!”
Nhị tẩu của nàng cái gì cũng tốt, chỉ là tính tình nhỏ nhen, nếu không phải nàng ta cứ muốn ép thiếp cho nhị ca thì sao có thể xảy ra chuyện này?
Đại tiểu thư ra tay thì vô cùng dứt khoát, quản gia nghe vậy gật đầu rời đi.
Sau đó Từ Tú Dật vừa đi về phòng vừa phân phó: “Người đâu, chuẩn bị ngựa!”
Mai Châu sửng sốt, vội vàng nói: “Đại tiểu thư, người muốn đi đâu, lão gia đã căn dặn người không được ra khỏi phủ!”
Từ Tú Dật hít sâu một hơi: “Đi biệt viện của Thái tử, nghe nói gần đây Thái tử vẫn luôn ở trong biệt viện, ta phải đi cầu xin thuốc!”
Nói xong, nàng ta lấy hai thanh đoản kiếm giấu ở thắt lưng sau lưng.
Bất kể chuyện tối nay có phải là một cái bẫy hay không, nàng ta cũng phải nhảy vào!
Bây giờ ra khỏi thành đã không kịp nữa rồi, hiện giờ chỉ có Thái tử mới có Kê Huyết Đằng, nàng ta không thể nhìn nhị tẩu và đứa bé trong bụng chết được!
“Tiểu thư, không được! Người không thể đi gặp Thái tử!” Mai Châu vội vàng chắn trước mặt Từ Tú Dật.

Ads
';
Advertisement