Chương 49. Gót chân Achilles của Tề gia và Lam Bang
Trên một ngọn đồi heo hút, căn biệt thự ẩn mình, bao quanh là màn đêm đen kịt và những hàng cây đen kịt như những bóng ma vô hình. Gió rít qua những khung cửa sổ cao lớn, mang theo âm thanh của sự cô độc. Căn phòng chính, nằm sâu trong lòng biệt thự, chỉ được chiếu sáng bởi ánh trăng le lói hắt qua tấm rèm lụa mỏng.
Khói thuốc lá quấn quanh không gian, từng đợt khói mờ ảo lượn lờ như những dải lụa bạc, khiến cho gương mặt người đàn ông ngồi trên chiếc ghế bành bằng da cao cấp trở nên bí ẩn hơn. Ngón tay kẹp một điếu thuốc đã cháy quá nửa. Đôi mắt hắn, sâu thẳm và lạnh lẽo, như xoáy thẳng vào tâm can của kẻ đối diện.
Cửa mở nhẹ, tiếng bước chân vang lên đều đặn nhưng cẩn trọng. Một người đàn ông mặc vest đen, dáng người mảnh khảnh nhưng toát lên vẻ sắc bén, bước vào. Anh cúi đầu cung kính.
"Thưa ngài," giọng anh trầm thấp nhưng rõ ràng. "Tôi đã xử lý xong thông tin ở Trung Đông. Mọi đầu mối liên quan đến sự việc ở Singapore đã được xoá sạch. Bên phía Lam Bang, kể cả Lam Tư hay con trai hắn Lam Cảnh Thần, sẽ không thể tra ra bất kỳ manh mối nào."
Người ngồi trên ghế không đáp ngay. Hắn nhấc điếu thuốc lên, khẽ rít một hơi, để lửa trên đầu điếu thuốc cháy sáng rực trong khoảnh khắc rồi chậm rãi nhả ra làn khói mờ. Hắn đưa tay gẩy nhẹ tàn xuống chiếc gạt tàn bằng pha lê. Tiếng than rơi như xé toạc bầu không khí im lặng.
"Tốt," hắn nói, chất giọng trầm đục nhưng mỗi từ đều mang theo sự nguy hiểm ẩn giấu. "Bây giờ, hãy chuyển sang bước tiếp theo. Nhắm thẳng vào Tề gia."
Người đàn ông đứng dưới không dám ngẩng đầu, nhưng hơi thở dường như chậm lại. "Thưa, ngài có yêu cầu cụ thể nào không?"
Một ánh nhìn sắc bén thoáng qua đôi mắt người đàn ông ngồi trên ghế. Hắn nhấc ly rượu đặt bên cạnh, xoay tròn trong tay, ánh đỏ sẫm từ chất lỏng trong ly tựa như máu dưới ánh trăng.
"Tề gia không phải Lam Bang. Đừng manh động. Chúng ta phải khiến họ tự đấu đá lẫn nhau. Hãy để thứ họ tin tưởng nhất trở thành gót chân Achilles của chính họ."
Người kia gật đầu, đáp: "Tôi sẽ thực hiện ngay lập tức, thưa ngài."
Khi cánh cửa đóng lại, chỉ còn lại bóng dáng của người đàn ông ngồi trầm tư, ánh trăng soi rọi một góc gương mặt lạnh lùng và ánh lên tia sắc bén như dao.
"Tề Mặc, Lam Tư" hắn thì thầm, giọng nói như gió thoảng nhưng đầy đe dọa. "Đế chế của các người rồi sẽ sụp đổ, và tôi... sẽ là người kết thúc tất cả."1
Tháng 12 gõ cửa thế giới bằng những giai điệu an lành của mùa lễ hội ấm áp nhất trong năm. Từ New York phồn hoa cho đến Paris lãng mạn, từ những thành phố cổ kính của nước Ý cho đến những thành phố nhộn nhịp của Trung Quốc, không khí Giáng sinh đang lan tỏa khắp mọi nơi, mang đến niềm vui và hy vọng cho mọi người.
Tại nước Paris, làn gió mùa đông thổi qua những con phố nhỏ, mang theo hương vị ngọt ngào của bánh mì gừng và rượu vang nóng. Những cửa hàng trưng bày những món đồ trang trí tinh xảo, lấp lánh ánh đèn, thu hút ánh nhìn của những người qua đường. Dưới chân tháp Eiffel lộng lẫy, những gian hàng Giáng sinh nhỏ xinh bày bán những món quà lưu niệm độc đáo, tạo nên một không khí lễ hội truyền thống đầy màu sắc.
Ở nước Ý, không khí Giáng sinh cũng tràn ngập trong những ngõ hẻm cổ kính và những quảng trường lịch sử. Từ Rome đến Venice, từ Florence đến Milan, những cây thông Noel được trang hoàng lộng lẫy trước những nhà thờ cổ kính, những ngôi nhà được trang trí bằng những dây đèn lung linh, và tiếng nhạc Giáng sinh vang lên khắp mọi nơi. Người dân tụ tập tại các quảng trường, thưởng thức những món ăn truyền thống và cùng nhau hát những bài ca Giáng sinh ấm áp.
Trung Quốc, không khí Giáng sinh cũng tràn ngập khắp các thành phố lớn. Những trung tâm thương mại được trang hoàng lộng lẫy với những cây thông Noel khổng lồ, những ông già Noel phân phát quà cho trẻ em, và những chương trình biểu diễn nghệ thuật đặc sắc. Các gia đình tụ tập bên nhau, thưởng thức những món ăn ngon và trao nhau những món quà ý nghĩa. Dù không phải là một ngày lễ truyền thống, nhưng Giáng sinh vẫn được người dân Trung Quốc đón nhận với sự hào hứng và niềm vui.
“Chờ em đi ăn trưa. Hay là em định để anh nhịn đói?” Lam Nhiên nhướng mày trêu đùa.
Lam Tịch Dao bật cười, ánh mắt dịu dàng như phủ một lớp nắng.
“Được rồi, em đi lấy áo khoác, chờ em một chút.”
Hai anh em rời khỏi tòa nhà, để lại những ánh mắt ngưỡng mộ và tò mò phía sau.
“Người đó là ai thế? Bạn trai Tịch Dao à?”
“Ngu à, là anh trai cô ấy!” người nọ chép miệng “Không chỉ có Tịch Dao là hoa khôi đâu, nhà cô ấy toàn cực phẩm thôi! Không những giá trị nhan sắc cao mà ai cũng giỏi trong lĩnh vực riêng của mình.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất