Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Chương 851: Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan

Vì tốt tính nên bản thân Nhậm Cương Cương có danh tiếng khá tốt tại tiểu thế giới Tam Thiên, về xuất thân của y cũng có nhiều lời đồn đãi.

Có người nói y là đệ tử núi Huyền Không, có kẻ nói là đệ tử Lãm Kim Lâu, người thì nói là sát thủ Ám Ảnh Các.

Đủ loại thân phận được đặt lên người khiến cho Nhậm Cương Cương trở nên cực kỳ bí ẩn.

Nhưng có một điều tất cả mọi người ở tiểu thế giới Tam Thiên đều biết, đó là trước giờ Nhậm Cương Cương luôn phóng khoáng, tự do tự tại, tranh chấp ở đâu cũng không liên quan gì đến y.

Nhưng giờ phút này, thấy Mục Vỹ muốn lao ra, Nhậm Cương Cương vuốt ve chiếc nhẫn xanh trên đầu ngón tay, dáng vẻ như muốn can thiệp.

Khi thấy Mục Vỹ có ba tầng Lưu Ly Kim Thân thì y nhíu mày dừng lại, thôi không vuốt nhẫn nữa.

"Cản hắn lại, cản hắn lại!"

Thấy Mục Vỹ vọt tới, Bạch Tuyệt hoảng hốt ra mặt.

Giờ thì gã ta sợ thật rồi.

Nhưng nhiều hơn trong lòng gã là nỗi căm hận mãnh liệt. Nếu không bị Mục Vỹ chơi một vố thì vảy rồng đã rơi vào tay gã ta, kẻ phải chịu áp lực lúc này phải là Mục Vỹ chứ không phải gã ta rồi.

Cảnh tượng từng người phía trước bị Mục Vỹ đánh bay cho Bạch Tuyệt biết rằng dựa vào bọn sư đệ thì đừng hòng ngăn cản bước chân của hắn.

"Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan!"

Mặt Bạch Tuyệt lạnh như tiền, một viên đan dược đỏ như máu xuất hiện trong tay.

"Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan!"

Hai tiếng kêu ngạc nhiên đồng thời vang lên từ trong đám đông.

Một trong số đó phát ra từ Cừu Xích Viêm. Vị đại sư huynh của Thiên Kiếm Sơn này mỗi lần gặp phải nguy hiểm đều chuyển nguy thành an dù tình hình lúc đó trông như đã bước vào đường cùng rồi. Lạ lùng thật sự.

Người còn lại chính là Nhậm Cương Cương.

"Đại sư huynh, Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan là gì ạ?"

Bạch Đồ Gian thắc mắc.

"Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan là đan dược cấp thánh, lại còn là thánh đan tuyệt phẩm. Quan trọng hơn, đây là viên đan dược độc nhất vô nhị, nghìn năm mới tạo ra được một viên của núi Huyền Không. Sao Bạch Tuyệt lại có một viên!"

Trên mặt Cừu Xích Viêm lộ vẻ thảng thốt.

Thánh đan cực phẩm, hay còn gọi là thánh đan tuyệt phẩm!

Chỉ có núi Huyền Không mới lấy ra được loại đan dược thế này.

Công dụng vượt bậc của viên đan dược này mới là điều đáng chú ý hơn cả.

"Vậy uống đan dược này có ích lợi gì?"

Chưa đợi Cừu Xích Viêm trả lời, Chu Tử Kiện đã thấp giọng nói: "Cắt đứt sức sống! Sau khi uống, kẻ hấp hối cũng có thể mượn sức mạnh của đất trời bộc phát ra sức tấn công vượt trội, nhưng sau khi uống xong, một bộ phận trong cơ thể sẽ bị tổn thương vĩnh viễn, thí dụ như gãy hai tay hoặc mù mắt, thậm chí nhiều khả năng khó giữ được tính mạng!"

Chu Tử Kiện vừa nói vừa nhìn hai tay mình với vẻ kích động.

Vu Dương đứng bên cạnh vỗ vai y, khẽ mỉm cười trấn an.

Bên kia, Cổ Trúc chỉ biết nhìn Chu Tử Kiện trong bất lực, vô cùng đau lòng.

"Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan, chắc ngươi còn nhớ rõ đan dược này chứ Chu Tử Kiện? Hử? Ha ha..."

Bạch Tuyệt cười sặc sụa: "Chu Tử Kiện, năm đó ngươi giành Cổ Trúc với Huyền Vô Tâm, đâu nghĩ rằng có một ngày ngươi sẽ ăn Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan chết tiệt này khiến cho hai tay gãy lìa, nhưng cuối cùng ngươi vẫn thua Huyền Vô Tâm. Ngươi đúng là đồ ăn hại!"

Huyền Vô Tâm!

Ba chữ này vừa được cất lên, Cừu Xích Viêm và những người khác thấy ngay người Chu Tử Kiện run bần bật, đặc biệt là hai tay.

Cảnh tượng ấy làm trái tim Cổ Trúc như bị ai dùng đao xẻo một miếng.

"Mục Vỹ, là ngươi ép ta, hôm nay có chết ta cũng phải giết chết ngươi, giết tên khốn kiếp nhà ngươi!"

Bạch Tuyệt hoàn toàn nổi cơn thịnh nộ.

Giọng nói lạnh như sương giá vang lên khắp nơi.

Thấy cảnh này, ba tầng Lưu Ly Kim Thân bao bọc cơ thể Mục Vỹ co rút.

Thánh đan cực phẩm!

Uy lực của loại đan dược này mạnh hơn thánh đan hạ phẩm gấp trăm lần thậm chí nghìn lần. Đây lại là Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan bắt nguồn từ núi Huyền Không, Mục Vỹ không dám coi thường sự lợi hại của nó.

"Chết đi!"

Cầm kiếm Tiềm Long trong tay, Mục Vỹ bước ra một bước, ba tầng Lưu Ly Kim Thân tỏa sáng lấp lánh khắp toàn thân.

"Biến!"

Mặt Bạch Tuyệt bị rạch ra một vết máu. Gã ta nhìn Mục Vỹ với vẻ khinh thường: "Rác rưởi, ta sẽ cho ngươi thấy sự hùng mạnh của núi Huyền Không!"

Tung một cú đấm tới, Bạch Tuyệt đỡ lấy trường kiếm của Mục Vỹ, trong chốc lát lại vươn một trảo về phía ngực hắn.

"Cầm Thiên Thủ!"

Khẽ quát, Bạch Tuyệt co ngón tay lại thành vuốt tóm lấy Lưu Ly Kim Thân bao phủ cơ thể Mục Vỹ.

Sau những tiếng phập phập phập, cú trảo này khiến ba tầng Lưu Ly Kim Thân phát ra tiếng rắc rắc vang dội. Hai tầng Kim Thân vỡ tan tành, tầng Kim Thân cuối cùng duy nhất còn sót lại cũng đã nát bươm.

Chỉ một trảo thôi đã phá tan lớp phòng ngự gần như vô địch của Mục Vỹ.

"Ngươi có biết Bất Tử Chi Thân là gì không? Đó là Lưu Ly Kim Thân cô đọng trên bề mặt cơ thể, mỗi một tầng phòng ngự của ta đều kiên cố đến mức có thể gọi là không thể bị phá vỡ bởi bất cứ thứ gì. Ngươi nghĩ mình là ai mà đòi phá vỡ lớp phòng ngự của ta?"

Bạch Tuyệt cười phá lên, cuộn tay nắm chặt kiếm Tiềm Long của Mục Vỹ.

Giờ phút này, bị cú trảo ấy tấn công, Mục Vỹ bàng hoàng nhận ra mình không thể khống chế được kiếm Tiềm Long dù đã dùng kiếm tâm đã đạt đến tầng bốn.

Nhưng dù gì kiếm Tiềm Long cũng chỉ là thánh khí hạ phẩm, sao có thể phá vỡ tầng phòng ngự của Bạch Tuyệt.

"Giết!"

Thấy cảnh này, Chu Tử Kiện không chịu đựng được nữa, điên tiết hét lên rồi chạy tới.

Có song kiếm, Chu Tử Kiện lúc này đã là một con người khác so với một năm trước.

Ads
';
Advertisement