Chương 889: Huyết Minh thành lập
Bây giờ, đảo chủ của ba đảo lớn nhất trong bảy mươi hai hải đảo thì Luân Hồi Mệnh của đảo Thiên Luân đã chết, La Bá Thiên của đảo Bà La và Quỷ Ai của đảo Quỷ Khô đã chấp nhận đầu hàng.
Cái chính là họ đã đầu hàng Huyết Minh của Mục Vỹ!
Sự kiện này nằm ngoại dự đoán của tất cả mọi người.
Nhưng cũng hợp tình hợp lý.
Dẫu sao Diệp Thu cũng là võ giả mạnh nhất ở vùng biển Nam Hải lúc này.
Hai hòn đảo đó đã tách ra khỏi đảo Thiên Luân, sau đó giao nộp hết tích góp với sự chân thành.
Điều này khiến đảo Lạc Hồn mạnh lên trong nháy mắt.
Đồng thời cũng khiến các đệ tử và trưởng lão cũ của núi Huyền Không quyết định ở lại.
Họ đã chứng kiến tài năng và sự gan dạ sáng suốt của Mục Vỹ.
Có lẽ đi theo hắn thì họ sẽ có thể báo thù được.
Chứ đầu quân cho thế lực lớn nào khác thì không thể làm điều đó!
Bây giờ, ngoài Huyết Minh ra thì không còn nơi nào dám phản lại núi Huyền Không cả!
Có mấy trăm người đang đứng trong đại điện bằng đá ở đảo Lạc Hồn.
Mục Vỹ đứng hiên ngang ở trên đầu nhìn mọi người mà trong lòng trào dâng cảm xúc.
“Thưa các vị, nếu các vị đã đồng ý ở lại thì Huyết Minh ta cũng phải có quy tắc của mình!”
Mục Vỹ nói tiếp: “Dự tính ban đầu khi ta thành lập Huyết Minh là tiêu diệt núi Huyền Không để trả thù cho huynh đệ của ta và trả thù cho các vị. Vì thế, bây giờ Mục Vỹ ta sẽ lập một lời thề ở đây, nếu kiếp này không lật đổ được núi Huyền Không thì ta sẽ không làm người!”
“Nếu kiếp này không lật đổ được núi Huyền Không thì ta sẽ không làm người!”
“Được!”
Mục Vỹ nói: “Vì mới thành lập nên Huyết Minh ta chưa có gì cả, nhưng chúng ta lại có niềm tin vững vàng nhất. Hơn nữa, các vị đều từng là thành viên của núi Huyền Không và có thực lực mạnh nên chúng ta không phải sợ ai cả!”
“Giờ chúng ta chỉ thiếu những thứ dùng trong tu luyện thôi, ta sẽ tranh thủ thời gian đi kiếm về nên các vị đừng lo, điều mọi người cần quan tâm là làm gì để nâng cao thực lực của mình thôi!”
“Tiếp theo đây, ta sẽ tuyên bố nhiệm vụ của bốn vị trưởng lão. Trưởng lão Chu Vân Văn sẽ quản lý toàn bộ mọi chuyện lớn nhỏ của Huyết Minh ở đảo Lạc Hồn, trưởng lão Đông Minh sẽ phụ trách việc của phòng luyện đan, trưởng lão Hà Án thì lo việc của phòng luyện khí, còn trưởng lão Tập Lung thì xử lý mọi việc về phương diện trận pháp”.
Mục Vỹ hạ lệnh: “Dù bây giờ Huyết Minh ta chỉ bé như con chim sẻ, nhưng lại đầy đủ mọi lĩnh vực. Năm đến mười năm nữa, ta sẽ bắt những kẻ từng kiêu căng phải bại dưới chân mình, rồi có ngày núi Huyền Không sẽ biến mất!”
“Minh chủ uy vũ!”
“Minh chủ uy vũ!”
Ngay sau đó, mọi người đã hô vang.
Mục Vỹ đã cứu mạng họ nên họ vốn đã mang ơn hắn.
Bây giờ, dường như mối thù của hắn với núi Huyền Không còn sâu hơn họ nên càng khiến họ đồng tình hơn.
“Này, nhìn gì thế hả?”
Thấy Diệp Thu đứng ngẩn ngơ cạnh mình không chút cảm xúc, Mục Vỹ cười mắng: “Hô theo họ đi chứ!”
“Quá vô vị, con không làm đâu!”, Diệp Thu chán nản nói.
“Không làm? Được thôi, đến đồ đệ của mình cũng không nói được, haizz, xem ra ta vô dụng rồi nên đồ đệ mới không thèm nghe lời nữa!”, Mục Vỹ ai oán nhìn Diệp Thu rồi thở dài nói.
“Thôi, con hô là được chứ gì!”
Diệp Thu bất đắc dĩ giơ tay lên rồi gào: “Minh chủ uy vũ!”
“Con nói gì cơ?”
“Minh chủ uy vũ!”, Diệp Thu đành phải gào lên to hơn.
“Thế mới được chứ lại!”, Mục Vỹ vỗ vai y rồi nói: “Cố lên, sư phụ rất coi trọng con nên bảo vệ ta cho cẩn thận vào!”
“…”
Đến lúc này, Diệp Thu đã khẳng định chắc trăm phần trăm người này chính là sư phụ mình đã trùng sinh.
Chứ ngoài đại sư phụ của y ra thì không còn ai có tính cách tưng tửng như thế nữa cả.
Lễ tuyên thệ rất náo nhiệt, nhưng sau đó Mục Vỹ chỉ thấy đau đầu.
Vì mới thành lập nên ngoài bảo bối mà ba đảo lớn giao nộp ra thì Huyết Minh nghèo đến mức đáng thương.
Mục Vỹ chỉ còn cách mong ngóng cuộc thi diễn ra vào bốn tháng sau mau đến nhanh, hắn sẽ tranh thủ hốt một mớ về dùng dần.
Bốn tháng sau đó, Mục Vỹ chỉ rúc trong phòng không đi đâu.
Vì muốn đột phá lên cảnh giới Ích Cốc Bất Thực trong bốn tháng là rất khó!
Nhưng Mục Vỹ tin là mình làm được.
Vì sự luyện tập chuyên nghiệp trong Thần Không Bảo Động lão luyện hơn kinh nghiệm của hắn nhiều.
Mỗi lần tiến vào thần không Bảo Động chọn đan dược hay dược liệu để thử luyện tăng tu vi đều là một lần Mục Vỹ lột xác.
Mà điều quan trọng nhất là kiểu thử luyện này rất hiệu quả.
Sắp tới có lẽ sẽ là chém giết thật sự, nhưng mỗi khi chết, Mục Vỹ chỉ tiêu hao ý niệm, sau đó rất nhanh hắn đã hồi phục trở lại.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là cách mấy hôm, Mục Vỹ sẽ lấy thánh đan hạ phẩm và trung phẩm cho thành viên của Huyết Minh dùng.
Dù nói là thánh đan hạ phẩm và trung phẩm, nhưng thánh đan mà hắn lấy ra có công dụng còn mạnh hơn thánh đan thượng phẩm và cực phẩm.
Bây giờ, ngày nào trong Huyết Minh cũng diễn ra các cuộc so tài, người thắng sẽ giành được thánh đan của Mục Vỹ.
Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, vì Mục Vỹ cũng không lấy được nhiều thánh đan, Huyết Minh lại có những hàng nghìn con người, mà ai cũng cần đan dược để tu luyện.
Nhưng bốn tháng đã trôi qua rất nhanh.
Trong thời gian này, núi Huyền Không và nhà họ Chu không hề đến kiếm chuyện với họ.
Điều này khiến Mục Vỹ thấy rất bất ngờ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất