Ngài Bùi Thân Ái - FULL

Ngày hôm sau, nhìn tinh thần sảng khoái của con chó đấy, tôi tức giận.
“Bùi Hoành, tất cả là lỗi của anh, hôm nay em phải đến công ty làm việc, hôm nay là ngày đầu tiên em thực tập.”
Tôi khóc lóc tố cáo sự vô nhân đạo của Bùi Hoành.
Bùi Hoành đang cài nút áo sơ mi, nghe thấy lời tôi nói, liền quỳ xuống trước mặt tôi.
Chà, nhan sắc của người đàn ông này không tệ.
Dừng lại!
Lại thèm khát khuôn mặt của Bùi Hoành rồi.
“Anh là sếp, chỉ cần anh nói là được.”
“…”
Hừ!
Không công tư phân minh gì hết.
Bùi Hoành vừa ra khỏi cửa, cô bạn thân liền gọi điện thoại cho tôi, ngọt ngào nói chuyện với tôi, cuối cùng hỏi tôi đang ở đâu.
Hừ.
Đúng lúc tôi đang muốn tìm cô ấy, nếu không phải hôm qua cô ấy đến cửa hàng đó mua món đồ chơi đó thì bây giờ tôi ó phải bất lực nằm ở đây không?

Trong quán cà phê, cô bạn thân đã nhìn chằm chằm vào cổ tôi năm phút.
Tôi xấu hổ uống một ngụm cà phê để che giấu lương tâm bị cắn rứt của mình, tên khốn Bùi Hoành đó, hôm qua không biết tại sao lại phát khùng, muốn tôi công khai thân phận bạn trai của anh ấy, nói rằng không muốn làm bạn trai bí mật của tôi nữa, tôi?
Tất nhiên là thẳng thừng từ chối rồi.
Sau đó Bùi Hoành đã hung ác trả thù tôi.
Con mẹ nó, trước khi ra ngoài rõ ràng tôi đã bôi một lớp kem che khuyết điểm dày, thậm chí còn tìm một chiếc khăn lụa để buộc lại, kết quả vẫn bị cô bạn thân nhìn ra.
Tôi vừa đến chưa kịp ngồi xuống, cô bạn thân đã đưa tay ra tháo chiếc khăn lụa quấn quanh cổ tôi.
Sau đó cô ấy bắt đầu tra tấn tôi bằng ánh mắt đó.
Tôi biết cô ấy đang đợi tôi tự thú nhận để được khoan hồng.
“Cái đó, nếu tớ nói tớ đi mát xa, cậu có tin không?”
Cô bạn thân tôi khịt mũi.
Tôi?
Những người đang online, làm sao để lừa cho qua, tình thế cấp bách quá?!
Khi tôi sắp thú nhận, cô bạn thân tôi lại nói: “Được rồi, nhìn dáng vẻ ngọt ngào đó của cậu, đối phương nhất định đối xử với cậu rất tốt.”
“…”
Tôi liếc nhìn xung quanh, sợ lời nói của cô bạn thân bị người khác nghe được, cô ấy cũng không cần tâm lý như vậy.
“Vãn Vãn, tớ khó chịu quá.”
“Sao vậy?”
Chẳng trách cô ấy hẹn tôi ra ngoài, hóa ra là vì tâm trạng không tốt, vậy tôi chỉ có thể khuyên nhủ cô ấy, dù sao cô ấy vừa là bạn thân vừa là cháu gái tương lai của tôi.
“Cậu nói xem, cha mẹ tớ muốn giới thiệu bạn gái cho chú hai thì liên quan gì đến tớ, còn bắt tớ đi cùng. Nó là có con gái ở đó, bầu không khí cũng trở nên tốt hơn. Hóa ra trong mắt bọn họ tớ chỉ là công cụ giúp cải thiện bầu không khí thôi.”
“…”
“Vãn Vãn, cậu cũng biết tớ ghét nhất là mấy cô gái nhà giàu tự cho mình là đúng kia, cả ngày trưng ra dáng vẻ kiêu ngạo như tôi là phú nhị đại, tôi là đại tiểu thư.”
Có lẽ cô bạn thân tôi cảm thấy lời nói của cô ấy chưa đủ sức thuyết phục, trực tiếp lấy điện thoại ra, mở hình ảnh mẹ cô ấy gửi cho ra, bày ra trước mặt tôi.
Tôi?
Chẳng trách cô bạn thân hẹn tôi ra ngoài để phàn nàn, những cô gái trong ảnh kia chỉ cần nhìn ngoại hình và dáng người đã thấy đẹp rồi, bọn họ rất xứng đôi với Bùi Hoành.
Trái tim tôi chợt co thắt lại.
Bạn thân à, xin lỗi cậu, tớ không khuyên nổi cậu nữa rồi, tớ còn khó chịu hơn so với cậu.

Ads
';
Advertisement