Tay tôi không véo nổi đùi to, dĩ nhiên tôi cũng không véo được Bùi Hoành.
Cứ như vậy tôi đã bị anh ấy kéo đi, xác định đích đến tiến thẳng vào trong. Cho tới khi đến trước cửa một cửa hàng, Bùi Hoành mới dừng lại.
Tôi ngẩng đầu lên, đầu óc choáng váng, nhanh chóng hiểu ra ý nghĩa của câu nói “Dẫn em đi mua sắm”.
Haiz.
Nam nhân.
Đặc biệt là đối với kiểu đàn ông như Bùi Hoành, ai biết được dưới lớp vỏ bọc nghiêm túc đó lại ẩn giấu một trái tim lẳng lơ.
Nhìn khuôn mặt đẹp trai của Bùi Hoành, tôi nhớ lại khung cảnh lần đầu tiên tôi gặp Bùi Hoành…
Năm đó tôi đang học năm hai đại học, sau khi trải qua năm thứ nhất cùng nhau, tôi và Bùi Tiểu Ngữ có quan hệ sâu sắc và trở thành bạn thân của nhau.
Bỗng một ngày, Bùi Tiểu Ngữ rủ tôi về nhà cùng cô ấy, thấy cô bạn thân về nhà lén lút như một tên trộm, tôi rất bối rối.
Bạn thân tôi nói hôm nay chú hai của cô ấy ở nhà, trong nhà người cô ấy sợ nhất chính là chú hai.
Nghiêm nghị cứng nhắc, đoan trang uy nghiêm, chỉ một ánh mắt vô tình cũng khiến bạn run sợ.
Đó là cách cô bạn thân tôi miêu tả chú hai của cô ấy, sau khi nghe xong, đầu tôi nhanh chóng nghĩ đến hình ảnh của một ông chú trung niên.
Tôi và cô bạn thân vừa thay xong giày ở cửa, trước mặt liền xuất hiện một bóng hình to lớn.
Nhân tiện…xin lỗi vì sự thiếu hiểu biết của tôi.
Chú hai của cô bạn thân tôi có điều gì đó rất đặc biệt, tuy nhìn anh ấy chỉ lớn hơn chúng tôi vài tuổi, nhưng trên người lại toát ra khí chất cao thượng và trưởng thành, khác xa so với chúng tôi lúc đó.
Xuất sắc!
Tôi chỉ liếc nhìn anh ấy một cái rồi quay đi chỗ khác, đàn ông dù có đẹp trai đến đâu cũng chỉ là người ngoài, hơn nữa tôi cũng đã có bạn trai.
“Chú hai.” Cô bạn thân tôi ngoan ngoãn chào.
Người đàn ông đó chỉ lạnh nhạt nhìn tôi một cái, “ừm” một tiếng, sau đó rời đi.
Khi đi ngang qua tôi, tôi cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi, đến khi tôi cau mày nhìn, phát hiện chú hai của cô bạn thân đã đi xa.
Haiz!
Đúng như những gì cô bạn thân tôi nói, khiến người khác sợ hãi.
Đó là lần đầu tiên tôi và Bùi Hoành gặp nhau, giống như ném một viên sỏi xuống mặt hồ phẳng lặng, sau vài gợn sóng, mặt nước nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
Có điều lúc đó tôi không nghĩ rằng lần thứ hai tôi và Bùi Hoành gặp nhau lại nhanh như vậy, hơn nữa còn trong lúc tôi vô cùng xấu hổ.
Tôi và bạn trai tiến vào mối quan hệ yêu đương khi còn là sinh viên năm hai, anh ta theo đuổi tôi suốt một năm. Theo như anh ta nói, anh ta nhìn thấy tôi mặc chiếc váy đỏ trong bữa tiệc dành cho sinh viên năm nhất, sau đó trúng tiếng sét ái tình với tôi.
Kể từ lúc đó, anh ta hầu như không đến lớp mà luôn đi theo đằng sau tôi, anh ta làm tất cả những việc mà một người bạn trai lý tưởng nên làm, có lẽ cũng do thói quen, hoặc là do tôi vào một khoảnh khắc nào đó cảm thấy tên đàn ông này thật lòng với tôi, sau đó tôi đã đồng ý.
Cha tôi và mẹ tôi yêu nhau cả một đời, tôi cứ ngỡ cuộc tình của tôi cũng sẽ bên nhau cả đời đến khi đầu bạc răng long giống như cha mẹ tôi, kết quả, người bạn trai lý tưởng đã dạy cho tôi một bài học đắt giá.
Tôi vừa tiến vào mối quan hệ yêu đương với anh ta chưa được ba tháng, anh ta liền cắm sừng tôi.
Ngày bị tôi phát hiện ra, anh ta vẫn đang hôn một cô gái mặc đồ mát mẻ đến nỗi quên mất tôi, cuối cùng vẫn là cô gái kia nhìn thấy tôi, đưa tay ra vỗ nhẹ vào lưng anh ta.
Anh ta nói thế nào nhỉ, à, anh ta nói: “Tô Vãn, tôi và cô yêu đương ba tháng, đến nắm tay cô cũng không cho tôi nắm, trong mắt cô, tôi thật sự là bạn trai của cô sao, tôi chẳng qua chỉ là công cụ mang đồ ăn và giữ chỗ giúp cô và bạn thân của cô thôi.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất