Giọng nói của hai người như sấm rền, vang vọng trong tiếng gió rít mạnh trên đỉnh núi.  

             Lâm Chính hơi nheo mắt, thái độ thách thức.  

             Ánh mắt của anh như thể đang nhìn hai chú hề không biết giới hạn của chính mình.  

             Bước chân anh không hề dừng lại, vẫn tiếp tục đi về phía hai người kia. Mỗi bước đều vững vàng, mạnh mẽ, giống như muốn nghiền nát ngọn núi dưới chân.  

             Khi người đàn ông tóc xanh thấy Lâm Chính không quan tâm đến mệnh lệnh của mình thì lửa giận trong mắt lập tức bùng lên.  

             Thanh trường kiếm trong tay hắn rung lên dữ dội, ánh sáng xanh trên thân kiếm càng lúc càng chói mắt. Tiếp đó, hàng chục đạo kiếm khí nhỏ như một đàn ong bay về phía Lâm Chính.  

             Những luồng kiếm khí này đan xen trong không trung, tạo thành một tấm lưới kiếm khí dày đặc, hoàn toàn chặn đường lui của Lâm Chính và không gian hai bên.  

             Gã đàn ông lực lưỡng cũng không chịu thua kém, hai tay nắm chặt thanh đao hình lưỡi liềm, trên lưỡi đao hiện ra một tầng ánh sáng vàng. Hắn ta gầm lên, bật nhảy vọt lên cao, lưỡi đao chém xuống nhắm vào đầu Lâm Chính mang theo sức mạnh kinh hoàng.  

             Một đao này như muốn xé bầu trời thành hai mảnh, ánh đao khổng lồ lóe lên, tỏa ra khí tức kinh khủng.  

             Thật là một đòn tấn công đáng sợ.   

             Mỗi chiêu thức quả thực đều giống như một vị thần.  

             Nhưng Lâm Chính lại tỏ ra thờ ơ, toàn thân đột nhiên xoay tròn tại chỗ, giải phóng sức mạnh chân long cuồn cuộn, khuấy động luồng khí xung quanh tạo thành một cơn lốc.  

             Dưới tác động của cơn lốc, luồng kiếm khí bắn ra lệch khỏi quỹ đạo và bay đi khắp mọi hướng.  

             Lưỡi đao hình lưỡi liềm chém từ trên xuống cũng bị lực của cơn lốc chặn lại, tốc độ chậm lại đáng kể.  

             Khi gã đàn ông tóc xanh và gã đàn ông lực lưỡng nhìn thấy cảnh tượng này, cả hai đều kinh ngạc.  

             Bọn họ không ngờ Lâm Chính lại có thể giải quyết đòn tấn công của mình một cách dễ dàng như vậy.  

             "Khốn kiếp, con kiến kia, chuẩn bị chịu chết đi!", gã đàn ông tóc xanh lại vung thanh kiếm trong tay.  

             Lần này, kiếm pháp của hắn càng thêm hung bạo, kiếm khí như tia chớp bắn về phía Lâm Chính.  

             Thân ảnh Lâm Chính uyển chuyển như bóng ma, tránh né luồng kiếm khí kinh hoàng đang tấn công mình.  

             Trước khi anh kịp đứng vững, gã đàn ông lực lưỡng cũng đã kịp lao tới với thanh đao hình lưỡi liềm lăm lăm trong tay.  

             Sức mạnh tàn bạo bùng nổ từ tứ chi của hắn, lưỡi đao vẫn điên cuồng nhảy múa tạo ra những tia sáng vàng. Gã đàn ông giơ cao lưỡi kiếm và chém mạnh.  

             Choang!  

             Một đao khí dài hàng trăm trượng thẳng tắp xuất hiện trên núi Thánh Huyền.  

             Những người đang theo dõi trận chiến đều bị sốc.  

             "Chiêu vặt!"  

             Lâm Chính vẻ mặt điềm nhiên, khẽ vung tay. Hồng Mông Long Châm bay ra, hóa thành một thanh trường kiếm chặn đứng đao khí đang giáng xuống.  

             Bùm!  

             Sự va chạm của hai luồng khí tạo ra vô số gợn sóng với sức mạnh hủy diệt.  

             Gã đàn ông lực lưỡng nghiến răng, nắm chặt thanh đao hình lưỡi liềm, nhưng không thể đánh tan luồng sức mạnh của Lâm Chính.  

             Đột nhiên, Lâm Chính giơ tay lên.  

             Bùm!  

             Đao khí bị đánh tan ngay lập tức.  

             Gã đàn ông lực lưỡng chịu phản lực liên tục lùi lại.  

             Xét về sức mạnh, gã đàn ông cơ bắp kia không phải là đối thủ của Lâm Chính!  

             "Hay lắm".  

             Phó hội trưởng nhíu mày, hừ lạnh: "Hai người định chơi đùa đến bao giờ?"  

             Vẻ mặt hai gã đàn ông trở nên căng thẳng, bọn họ gầm lên và phát động một đợt tấn công khác.  

             Một đao một kiếm đều sắc bén và mạnh mẽ, chứa đựng toàn bộ sức mạnh của cả hai người đàn ông.  

             Khoảng không rung chuyển.  

             Bầu trời như thể sắp bị cắt đôi.  

             Toàn bộ dãy núi Thánh Huyền cũng rung lên theo khí thế do đòn tấn công hai gã đàn ông tạo ra.  

             Tuy nhiên, ngay cả với đòn tấn công kinh thiên động địa này, Lâm Chính vẫn lạnh lùng và bình tĩnh, trong mắt không hề có một chút sợ hãi nào.  

             Anh từ từ giơ tay lên, một luồng ánh sáng vàng nhạt xuất hiện trên tay. Vào khoảnh khắc kiếm khí và đao khí sắp đánh tới, anh đột nhiên vung tay về phía trước, một luồng sức mạnh cường đại từ trong lòng bàn tay tuôn ra. Sức mạnh này giống như một bức tường vô hình, ngăn cản kiếm khí và đao khí ở bên ngoài.  

             "Sức mạnh của trận pháp cổ xưa?"  

             Đồng tử của Phó hội trưởng giãn ra: "Hắn thật sự hấp thụ được sức mạnh của trận pháp cổ xưa?"  

             "Ngạc nhiên lắm phải không?"  

             Lâm Chính hỏi bằng giọng bình thản và lại vẫy tay.  

             Bùm!  

             Kiếm khí và ánh sáng từ thanh đao va chạm với sức mạnh vô hình, làm bùng nổ một luồng ánh sáng mạnh mẽ.  

             Cú va chạm mạnh khiến gã đàn ông tóc xanh và gã đàn ông lực lưỡng phải liên tục lùi lại với vẻ mặt kinh hoàng.  

             Lâm Chính không cho bọn họ cơ hội thở, thân ảnh đột nhiên biến mất.  

             Khi anh xuất hiện lần nữa, anh đã ở trước mặt gã đàn ông tóc xanh.  

             Gã đàn ông tóc xanh giật mình, nhanh chóng giơ thanh kiếm trong tay lên chống cự.  

             Nhưng tiếc thay, tốc độ của Lâm Chính quá thần sầu, trước khi hắn kịp chặn, nắm đấm của Lâm Chính đã như tia chớp giáng mạnh vào ngực gã đàn ông tóc xanh.  

             Bùm!  

             Cơ thể gã đàn ông tóc xanh bay ra xa như con diều đứt dây, nặng nề rơi xuống đất, trên ngực xuất hiện một vết nứt sâu, máu từ vết nứt không ngừng trào ra.  

             Gã đàn ông lực lưỡng gầm lên và lao về phía Lâm Chính, vung thanh đao hình lưỡi liềm.  

             Lâm Chính lạnh lùng nhìn hắn, sau đó khẽ giơ tay lên, một sức mạnh vô hình trong nháy mắt đã khống chế được gã đàn ông lực lưỡng kia.  

             Gã vùng vẫy trong tuyệt vọng, nhưng không thể thoát khỏi sức mạnh vô hình đó.  

             "Kiến?"  

eyJpdiI6IkhOTldzVk9EMmQzYWdpOU1DK2tHUlE9PSIsInZhbHVlIjoiMWNZWTRjSm9vRnArcGZBUDFhb0NrTWc0TDRKMWwxUDg0a1RIUWN3TWl1ZFRXNWxyYVprTExvT3QxMVJ1eTlxQXFTcEhmMFhURUNuYWE2NmdMSTQ0UFZWOUdFam9SMnAzY0ZtaUt0UTV2XC9LZGRzUlR3bGJCK1pIZWhkdlhMR1ZtMmE4RnQ5ZVF3MjdUbmNtOCt5TjJHQkRaRFhaK2JLVWhjeDNBWkhcL3Z4ZnNzaDdVcFFVUDMrVWtOYit6THlHR2hPZGttdzI4SHR1bStpUWpORCsrT1NRPT0iLCJtYWMiOiIzNWFjNTg2ZDRkYTExZmE2Y2Y2YzM1MTk1ZGJhOWM0Y2Q4MjFmNWY3Y2E4NjM4N2Y3YzJjMmVlMjA0MjNiNWViIn0=
eyJpdiI6InJGd3pBUDBcLzg5djZBUmoxdUNzMFFBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InQwY0VTcldtNzk3Qk5jM2ZYcWNQbUxlK0pPa1lcL3hCK3VTSXlETkU5a2t1cllvbHNvT3gyclBKazRhQ3RUYlwvbWU3OFlodEJ3TTdmbjJmRzVkMk1sYWpuRmZRXC91UjEwMWtzT0JcL1AyXC9oY2ZibFpzVEJ6MUY3eVwvZys3ekVcL2ZWRWRcLzJtZWljeGxBbHprXC8zMHZvc25HcnBrbXlRTmJFT0ljS1NPblBYeVJEcW1WOHB5Tm9pdXFkTTE5RWwrVTRBNDVqbWdHbGZ3QU9ianhwMENUd2wyTXZhQ2RHeHVVcVp0NkVJSGFrQ2tcL1VvbDBzVml5YStXYTVBMDZ2bGlJMFpCbElxeFRwZzdjaUVTdHpxS25IXC9WN0E9PSIsIm1hYyI6ImRjZTRmMjdiNTRmOTk2NjkxNjVkMDM3OGY4ZThkNmY3OWVjZGJkYTNjMGIzYjUwMWM1OWE2M2U2ZWQ2OGQ4NmYifQ==

             Lâm Chính nhẹ nhàng hỏi nhưng tay thì đột nhiên dùng sức.

Ads
';
Advertisement