“Ngươi tm có bệnh đi! Lăn!”

“Đây là mạng người a! Ngươi còn là người sao !"

Ngay sau đó, vô số người hô: “Sống sót! Sống sót!”

" Cậu bé , nhất định phải sống sót a !"

" Cậu bé , đừng buông tay !"

Từ Hoành không thể tin vào mắt mình, nhìn cảnh tượng này, khóe miệng tự nhiên nở ra một nụ cười trào phúng mà chua chát : "Vì sao ? Vì sao lúc trước không ai nói như vậy với con ? Khi đó , nếu cũng có người nói với con những lời đó , biết đâu con cũng có thể sống sót . Còn có thể quay về gặp bà . Chú , lúc đó cũng có người nói với con như vậy , biết đâu con không cần ch.ế.t trước mặt chú , làm chú day dứt thành như vậy."

“Thật là đáng tiếc.”

" Đáng tiếc , đã không có nhiều cái biết đâu như vậy ."

Từ Hoành bẻ tay ra La Anh Hào, giống như lần trước, cậu bé nhìn anh ta , nhẹ giọng nói: "Chú, thật sự xin lỗi."

Nhưng lần này, La Anh Hào cắn chặt răng, đôi mắt đỏ ngầu. Anh hét lên: “Con phải sống!”

Anh ta sẽ không để cậu bé phải ch.ế.t một lần nữa ! 

Anh ta sẽ không để một ai phải ch.ế.t trước mặt mình !

“A!”

La Anh Hào hét lên , dồn toàn lực kéo Từ Hoành lên.

Ngay khi Từ Hoành được kéo lên, những người xung quanh lập tức lao tới giữ lấy cậu bé, ngăn không cho cậu bé có cơ hội tự tử lần nữa.

Nhìn Từ Hoành được đồng đội tiếp nhận , La Anh Hào một yên tâm cơ thể như tiết hết sức lực , vô lực ngã quỵ xuống đất. Đôi mắt anh bị nước mắt làm cho nhoè đi , cả người run rẩy không ngừng, miệng cũng run run thì thaò : "Tôi đã cứu được cậu bé , cậu bé còn sống, cậu bé  còn sống..."

Mọi người chứng kiến anh lính cứu hoả cứu Từ Hoành thành công, liền reo hò nhảy múa trong niềm vui sướng.

Tiếng hò reo vang lên khắp nơi.

Triệu Tư Tư và Từ Minh Lượng ôm nhau khóc nức nở.

Được cứu rồi ! Con trai bọn họ được cứu rồi !

Những người xung quanh nhìn hai vợ chồng họ vui mừng như vậy , lại cảm thấy thổn thức .

eyJpdiI6Ik5hYlhGS0VlS1BZK1p5dXFtXC9uUmlRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlIwdWtraVY0UGFcL3BFVWlkb3RvVjRNbEwzY1B4Z1JneEV0NUhlMlRycCtcL1BNa2hSaE9YOGxGa0dCK3M1dDI5ZmsxM1BtenlhOUREQkZKaUFXRFBZR01uVjlWXC8wQXl3WURYeTkyUUwrVytRVFNBRTBLQUVrZk56aVJEeU5DNW5Oc2pvWjJieGR0Wlh2S29xUFVyRDkwSitSbmRCNmJMK3lGcCswd3A2eVVONzdLTlV3SWg1cFJuYUdqV2pCTnRNV09LdVBrdHpJenF6VHBmZDh0cUtQMUZiQW5ucDBqSWNYOE1LcklzSXNLY3VzWEs5WDJIM2lrQUM0YVA1SlpMZFp2cHdFS3dmYkZuY29Ta0NkK0hYN0lWWVRSR2xUNkVBdXVERWZsblVxek9vNnhEQWp5dE5CM1wvcWdROXZ3YmZpNE43TkFka2xTR0hqVk9iV05jcll6VlZcL09cL0t0TmtJbEd5TFZWQzN6Nnd4N3JDOEgrWWc2TEpIdTZlWDNIUHdHYlFQSWdDTkxRUVBGaXQxTlllc09MN0JqRmNcL1NYa3ZwVWk1alwvdHF3OTRVdGN0ODd6XC9ySllReGxGZEd1TVRPcDFaT0NsXC95Rk5zbUxiRU52dVRYd0FaOVZZUk1cLyt2aEVDdm1NT0VDdnJNek9lRTBtSWpuRjNtVzBDUWtWMWFtNWYyejRuaHBuWVwvUUhwSFNcL3dUUW1cLzBTTVBhQlFiVkpyVytpUmtOOElTXC9uMitXcjdFbFdWb2hha2FYYkFaNWlNZU9sdHI0ME5WaEg3bjdlMVljdmFpVytMd3FobERVZ0lzRkxJbFBNbk9NN3JMMjlHaGVSQVF2eWRJTG5WRlwveTJnIiwibWFjIjoiNTVlY2UzMmQ1ZWMwM2ZiMmI5Nzc0ODhjNjkxNTgxNDI1NmY2MjJhYzEzZGM0NWI0NzE1ZjAyYzE4N2JiNWEwNyJ9
eyJpdiI6ImNIbXY2a21TWjBTc1hSYTN1M2JGbFE9PSIsInZhbHVlIjoiWUFKbmVKd2ZTYURIRmhueXc0SlJqN2lcL1wvdVZPM29Ua3JhdkNIV2N0bnRuSkVKWjlNOUxLWGdYTDJCbjNwMG5zNGcyWHRcL2pZQk91UHh0TjlnNHAwcWJ2SngxTUNKRTUyK0hRdDllUHFjb0IrN0JwYWdjVitpZ3RjbllWb2lMeVNWMWhSZ3RHR3NGU0xDUTFDZEQ2OWxRUEc3N1BxVnZObzdSUTB5eE9QYjV0MHBlYmVjVTh3U3NQcmtreWRXOFpBc3hxbEQ1aXJtKzRrM0haTWRyZHVmVDc2dXNPTG9zb291eDBhbGlGZllVSElsQ1V6R2tzOU1zb1dQbmdOdk5icDhcL0grZG5sR2x6dUhjcTFzbW1xT3RnanhYNjRYNlBBUmZtT2tuREY2SnZKeGV5M0x3emV4eVwvZFwvUWdueXpqZk5PeEg5ZTcwQnNxQjFJanBsU2FoUERwdnYrR0pxVEZLbk1yeEREODhCU1hYWWw1RU9td2wwRmJ5VEc5WVh3eVwvTzRmejEzeDYrRGlkUHp5Qm15aXJIVVpiWGgwVW14VzZJalpZRHBLamY0SUNtZ1hzSE1ET2JxM2kxZ0tzTXRJTGkzSzdIR1ZKNmk0TW5JdUVCUHRNYUxETHo2ZVBZQUlUakRXUkpNaXpZSjNzUEZLRW5XSFpLczVleGY2XC8wZjhiYUgwTG8ydWtBVFNHVnlnWG0xZVJtcFVtbDFPVXJtQ3lveHhCbjM2RXloNDJMdFdsemZab2VLbjV1MytZaGFLXC9xY2gyaEcrVUpmdmpaWTUwWVRta3hkVGttVnBuNllQQXFFTXgrQ1g4TkcydkxVbzBLYkZIOTJjVFwvT3ZcLys2Rjlqb1dtd1hnblh5ZWR1bWRyMTNxQUFCZmZSKzhuQlZkMUhiakREazhXZkJXT1wvbGRSTVM4MmZVMGQ2eTZkOHRublhTK0Z2Wk5HRDJHV25XalRiOGJvaFJBbDM0bEx4XC9yXC9FWmswNjdDNGo3ZzF0d3I2N0dUQ3B2cGc0MGpYMm5TdlwvIiwibWFjIjoiZjM3ZDkwZjkwZDE2MDI0NTRiMDk5Nzk0YWQyMzVjNTc0ODdkZDlmYmFmYmQwNDVjNTJjYjU2NWQ3ZjQ4ZWJhZiJ9

Mọi người đều thở dài tiếc nuối, nghe nói cậu thiếu niên đó hoàn cảnh gia đình khó khăn, cha mẹ đều đi làm xa nhà, sống với bà ngoại , tình cảm của hai bà cháu rất tốt, trừ lúc đi học , phần lớn thời gian cậu đều quấn quýt bên bà .

Ads
';
Advertisement