"Kỷ đại sư, Kỷ đại sư!"
Nhan Anh Huân và Hạ Kiến Đồng hoảng hốt , ôm lấy nhau, chỉ vào người giấy, muốn nhắc nhở.
Kỷ Dao Quang không thèm nhìn, phóng to ngọn lửa trên tay, sau đó người giấy bị thiêu ch.ế.t.
Cùng lúc người giấy bị thiêu ch.ế.t , trong một căn phòng nhỏ ở một sơn trang nào đó trên núi, một người đàn ông phun ra một ngụm máu.
Ông ta không thể tin được mở mắt, "Sao có thể như vậy! Chỉ còn một chút nữa, vậy mà bị phát hiện!"
Mắt ông ta hơi nheo lại, trong mắt toàn là vẻ tàn nhẫn.
…
Kỷ Dao Quang một ngọn lửa thiêu cả tranh lẫn người giấy, Nhan Anh Huân và Hạ Kiến Đồng không dám thở mạnh, sợ quấy rầy đến Kỷ Dao Quang.
Cuối cùng vẫn là Kỷ Dao Quang đứng dậy, sau đó đi về phía Nhan Trị, Nhan Anh Huân mới dám lên tiếng, "Đại sư, như vậy là được rồi sao? Con trai tôi, có phải có thể tỉnh lại rồi không?"
"Sao có thể đơn giản như vậy được."
Kỷ Dao Quang nói: "Hồn phách con trai ngài đều mất rồi, bây giờ phải chiêu hồn, việc này chỉ có những người cùng huyết thống mới có thể làm được . Cho nên , lần này đến lượt ngài , ngài là bố của cậu ấy, ngài đi lấy một cái ô đen, mặc một bộ quần áo của cậu ấy, đưa cậu ấy về, ít nhất cũng phải để cậu ấy tỉnh lại trước đã."
Nhan Anh Huân nghe mà hơi sững sờ, sau đó hiểu ra, toàn thân nổi da gà.
"Chuyện này..."
"Ngài còn muốn con trai ngài sống lại không?"
Kỷ Dao Quang không hiểu tại sao Nhan Anh Huân lại dong dong dài dài như vậy.
Trong lòng Nhan Anh Huân là sợ a !
Nhưng nhìn con trai đang nhắm mắt nằm im lìm không còn hơi thở sự sống, ông ta lại dâng lên quyết tâm vượt qua sợ hãi .
Vì con trai, xông lên!
Nhan Anh Huân cắn chặt răng , sau đó làm theo lời Kỷ Dao Quang, mặc quần áo của Nhan Trị, cầm ô đen, đi tìm hồn.
Khoảng một tiếng sau, Nhan Anh Huân toàn thân cứng đờ trở về.
Hạ Kiến Đồng vốn còn muốn hỏi, kết quả vừa quay đầu lại, liền thấy Nhan Trị bên cạnh Nhan Anh Huân, lập tức che miệng lại.
"Cậu lại đây."
Kỷ Dao Quang vẫy tay với Nhan Trị bên cạnh Nhan Anh Huân.
Hồn phách của Nhan Trị hơi bất ổn, Kỷ Dao Quang đứng dậy, nắm lấy, sau đó thô bạo nhét vào cơ thể Nhan Trị.
Hạ Kiến Đồng che mắt, không dám nhìn.
Một lúc lâu sau, Nhan Anh Huân lên tiếng: "Đại sư, con trai tôi, khi nào thì tỉnh?"
Nhan Trị cậu mở mắt , rõ ràng cậu tỉnh dậy trên giường nhưng lại cảm thấy toàn thân đau nhức, tay đau , chân đau , lưng cũng đau , như thể vừa bị người ta đánh vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất