[Tầng trên có phải đã đăng lên Douyin không? Tôi đã từng xem bài viết đó , đứa trẻ đó thật đáng sợ, bây giờ chỉ cần là nam nhân đều có thể khiến tôi sợ hãi .]

[Vì vậy, việc mọi người ngày càng ghét trẻ con không phải là không có lý do. Thực sự không biết cha mẹ của những đứa trẻ hư này dạy dỗ kiểu gì.]

Thấy mọi người đều có trải nghiệm giống nhau, Vương Khải Lạc cũng có thêm động lực nói tiếp câu chuyện phía sau .

"Tôi nghe cô giáo đó nói, trong lớp có một nữ sinh không chịu nghe lời, suốt ngày trốn học, cô giáo nhắc nhở vài câu, sau đó bị nữ sinh đó ghi hận, có lần còn định giở trò xốc quần áo cô giáo đó."

"Lúc đó lại đúng lúc bị một học sinh cá biệt trong lớp nhìn thấy, nghe nói học sinh cá biệt đó và nữ sinh kia đang có quan hệ yêu đương trai gái . Sau đó hai người cứ lan truyền tin đồn về cô giáo trong lớp, nói những lời rất khó nghe, thậm chí còn đi theo dõi cô giáo."

"Ban đầu tôi không tin, sau đó có lần, cô giáo đó tìm đến tôi, nhờ tôi đi cùng cô ấy về nhà, trên đường đúng lúc gặp cậu nam sinh đó, lúc này tôi mới biết, cậu nam sinh đó vậy mà còn muốn cô giáo làm chuyện đó với cậu ta."

"Lúc đó tôi tức giận vô cùng, liền dạy cho cậu ta một bài học."

Vương Khải Lạc nói xong, khu vực bình luận lại một lần nữa náo loạn.

[Trời ơi, nữ sinh và nam sinh nơi này đều độc ác như nhau!]

[Mới tiểu học thôi mà, đạo đức đã mục nát rồi, sau này không cứu được nữa!]

[Còn do dự gì nữa, mau chạy đi, còn cô giáo kia nữa, cũng đưa đi cùng, không chạy nhanh, tôi dám chắc, lập tức sẽ xảy ra chuyện!]

Vương Khải Lạc nhìn khu vực bình luận, nói: "Cô giáo đó đã rời đi rồi, vì vậy tôi mới nói, tôi đang do dự có nên rời đi hay không. Thực ra tôi không sợ khổ, hơn nữa ngoài những trường hợp này ra, những đứa trẻ khác vẫn rất đáng yêu."

Vương Khải Lạc thở dài.

Nghe đến đây, có người bắt đầu mắng Vương Khải Lạc là thánh phụ.

[Thôi đi, có hai người này đã đủ đáng sợ rồi, anh còn muốn bao nhiêu nữa ? Nếu anh không muốn đi thì còn xin lời khuyên của Kỷ Sư làm gì ? Anh ngắt kết nối đi . Đừng làm mất thời gian của chúng tôi !]

eyJpdiI6IkZMQnF6c2d4Q0Z0USttaWJlUmMrNGc9PSIsInZhbHVlIjoiWEJsRnh6em92dWg4VVFDaDJ4RVwvWUdPejBIZlBXdlNyZVY4dlRkcUY2ZlNkUHBSNGpTcnBoTE1DUHZPc2JRTFpuVXQ0YXRpazVaRGY4V1hsUGRHSHRtekpBRnZ2b1FQa0Q1WHFqRjZIMk1abWs2QTNFWjhnUkhmcm5uZE1uUzFzMklGVTZWU1owS3JLWWlmTUlnMVh3TmY1S2wyRFdtdDlhVnNsQmpVUTU4XC9rTWlmdDZjR3p1T3NTQkQrN0dmYnIzaTRhRXlRWTFMMG5MbndwQndzVlN1c2preHdGRjFTOHg3Nkpxcmhubm43SzdiZ2FtblVjZDZ2VlBST0RxcGRpT3hNVitpVlhGcERpZkxEY21lYSs2azVxTFVhdGh0bURGXC9tdUxhdkJGVit1TWlmZUQ3YVB1bzg2TytxM2V0NXk4RnRjVmdoR3loWVRBM2UwQmUzK1NZeHB0ZzhJeTgxS2ZXUHVCM05ielJqekZSS1M4d3RSazJmY210WlN6RVJSbml0YmhcL01JXC95WE55ODF0ZXZrWloyeXZQcFFuKzZjTjZ3Mmczc0lpdUszWHQxcHExTGw3UFh3Ym5CK1c4TFlwaVNlK29NOTZtRlZCck43SUJHaTBTZDQxZDcrVFljbytEc01xK3BOa2tSSzJmcFdEeFp2T01UaUZsT3R4NmRENUZpYUlYakJvK1NoRTkrWDJsOGltNWc9PSIsIm1hYyI6IjEyZTQxNzA3YjM2NmNlNzVjMjE3OWYxMmNhYjgzYjJkY2IzNDRhOTZhNzI1NDQzOGVjNmNmYmYwNjk5NjAxY2EifQ==
eyJpdiI6IlhOK3FCbmRmamg3SEtLcHhVSXJPcnc9PSIsInZhbHVlIjoiZGk0VFlNbGNQN0pSSWQxM3hyYmptdThWU1grWnljZGtNWVlFS0dpWERDaURFMTExTTY1VmdnZ2dJMU5uMTBlelZMSmhEMGhoSzFsS1ZReTBIRlVuQmFlRE44N25wTnBTNVZaUlBkbTdtUjgzMkVyK09RZW5xWE1YYlNsRXZZN2pRM0ZsUm11aElMTXo5eXFSMGY2elR4N0RTTnpucXdMQ0I1SEgwODhsZndUSXBjNkM3MjZyZ2g1K0FoVng3MWtqaEpqXC9BNUhBZnNCMStZMk8yd1wvbkNZSk1lZ0F3bnV0Q3l4ek5qajlJMGk5YzZYbWJvd3ZEY01vNmNTNFFFdStmd0s1MitKNWxCTzV6NFwvYzJ6TExcL1R5UzJETnVFajVkUHRHSERQNm9FRnBkRXVcL3JOSk9kWnkyRHBicW1oS3BHTXJReVhRNkhFN0Fad3BMQThSd0hVclJxZDJsNUEzb1dwRmZBR3NFVG0zWnc4V2FXcHprQkFkOXZDamJDaHJlRVpNSTYrNXc3dlhVaXZ5cU1EenZRckw3YThTVUpqQ0wyV2tlOU9HQzdGT052TUFaaEk0c0d4ZVA0WXFcL1ZuSzlhZzdwY29KaDFkVTBTWml6VDZmZXRTQlpERDlKZ21qOVRBcFpwdzFsaTNUdnVYbUN4TUVnd0lWWnVFdEZ6NFlaZ0lQZGpGbURvaUs2SE5wajVEcmdTZkxmVm9RN3BnVHNZSFRmSTh4WEdkekt0aklBcnhpQnNpdm13U3BPYmRCMEMyTGs5a1JuQUd2UjFTaVNwZ0tNcnhGMWxSY0xVaDBOcElwc08yRjFCYVhoVT0iLCJtYWMiOiJhZjg1ZmE1MzY0NzA0ODIyZTEwYjc4OWVmMDlkZjhjYjE1OTM5YzFmZDcyYTlkYzRjM2RlZWQ1NGM1NjQ2MTEyIn0=

Mọi người đều rất khó hiểu.

Ads
';
Advertisement