Bọn họ không ngờ Hạ Kiện cùng bọn họ lại không phải là cùng một loại người , không phải cùng có chung niềm say mê với các di vật cổ , ông ta đến đây thuần tuý chính là kiếm tiền .

"Ông ta đã làm chuyện này không chỉ một lần, mọi người báo cảnh sát đi, có thể kiểm tra thẻ ngân hàng của ông ta, dựa vào thông tin sao kê của phía ngân hàng , sẽ tìm thấy những nguồn tiền lớn bất thường được chuyển vào sau mỗi giao dịch thành công, lần theo những nguồn tiền đó , mọi người sẽ có đủ chứng cứ để buộc tội ông ta ."

Kỷ Dao Quang nói.

Trịnh Công Văn gật đầu, báo cảnh sát đương nhiên là phải báo cảnh sát, chỉ là...

Kỷ Dao Quang nhìn ra suy nghĩ của ông ta, nói: "Nguyên nhân chính dẫn đến cái c.h.ế.t của Hạ Kiện là do cổ trùng trong cơ thể ông ta quấy phá . Nguồn gốc của cổ trùng này , mọi người có thể điều tra thông qua những người ông ta đã từng tiếp xúc ."

Trịnh Công Văn nghe vậy, liền yên tâm, ông ta sợ lát nữa cảnh sát đến, kiểm tra thi thể, kết quả không tìm ra nguyên nhân cái chết, vậy thì thật sự không ổn.

Xử lý xong hiện trường, Kỷ Dao Quang nhìn Trịnh Công Văn: "Bây giờ mọi người có thể yên tâm xuống mộ rồi, bên trong tôi đã dọn dẹp sạch sẽ."

"Nhưng cũng không loại trừ khả năng có một số dã quỷ sẽ tìm đến, nên tốt nhất là mọi người mang theo bùa hộ mệnh của tôi bên người ."

Trịnh Công Văn cầm bùa hộ mệnh, giống như được bơm 200% tự tin và năng lượng nháy mắt phục hồi, liên tục gật đầu: "Cô yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề gì."

Mọi chuyện đã được giải quyết, Kỷ Dao Quang kết thúc công việc ở đây khi trời đã bắt đầu sáng.

Trịnh Công Văn cử một sinh viên trong đoàn đưa Kỷ Dao Quang về, Dư An Ninh chủ động xin ra trận , cô gái nhỏ trên đường đi rất hoạt bát, cuối cùng còn add Wechat của Kỷ Dao Quang.

"Đại sư, sau này tôi có chuyện gì, có thể nhắn tin riêng tìm cô không?"

Kỷ Dao Quang dở khóc dở cười: "Tốt nhất cô đừng nên tìm tôi."

Dù sao, những người tìm cô đều là gặp chuyện xui xẻo.

Dư An Ninh cũng nhớ đến câu cửa miệng trong livestream, ' cho mời nạn nhân tiếp theo ', cô vội vàng "phù phù phù": "Tôi rút lại, tôi rút lại."

Kỷ Dao Quang mỉm cười: "Yên tâm đi, tổ tiên của cô đã làm rất nhiều việc thiện tích đức, nên sẽ phù hộ cho cô, cả đời này của cô sẽ không dễ dàng gặp chuyện gì đâu."

Dư An Ninh nghe vậy, vui mừng khôn xiết.

"Thật sao? Đại sư!"

eyJpdiI6IjY5NGNvcUtEeUp5aXpUOG0yRmlPelE9PSIsInZhbHVlIjoieXJXSXpEakQ0QXNlUVwvNDRpcVdhSWVOQ3BmOVFhUTl6dk01UDZhQ0JXWDFtTjU3NTljT1g3TURXNXpDRnlaUWF6T1BjajVKWFF4RjRZcUd2aUJIYTJQSURNTjU4TlMyNEk4bFVhbFZsYjhtN2N3RVwvRVlhdXlFeXhQVTVqNjAyeDhxT0RQZ2pDR3ZXaWZXN1Rja2lqZUE9PSIsIm1hYyI6IjY3NDZkODlkMzBlYmQ3MTgwNjc3ZTFmMmVlZGMzZDhmYjI0YjNjMmUzODI3ODYwZjZhMjA1MzUxOWRjMTMzNTEifQ==
eyJpdiI6IitNd3gzNkY1OEhXbzcyOFhDelNQNnc9PSIsInZhbHVlIjoiSnRIZUVqbHdFSGx6NGRwZ0YzZ20xUnBsMjV2U0FWSlJQaUxGakJxZ0d3Z0FhYUV2U0x1c2RETlF0KzY1MGtTOVEwQzF4TzVXU0lBMmw3aEpZNFI4ekxDZmFhbiswZFBcL2ladG5iOURpemxja2FqWEJ5aThaOTZVZURUS0NvZExBOVlzYThsQ1d4QVQ1ck5FWTVNQ0ZScU94Y0Z3emlSa0dUOXJ4NTJ5NDJHTEtQOU0zdnNQUGRPOE95blM4eHZmeFBGSFA4WkVzc0JDc3lxZDhDTVJwREN2UDVCT1VkdXRnem1BKysxd2RkMFRpVUdZaTdxMXI5UWNicURZMm52NVpUY1dUU2J4YVVuY0EwNUJVMktVMGJPdWw1SDhqRktxQlwvYlhJVFc2WE1KUG5xTE41ZWRzVVJmVnp0SFdFcm5PRCIsIm1hYyI6IjhmZGI5YWZiMjc3NTI5NThiYjVmNjdkYTY3ZWMwODNkZmM5ZGVhYTRkYzUxZTQwMGI4YTNkYmJkYTUxOTQwYWIifQ==

 

Ads
';
Advertisement