Lục Tiểu Xuyên đến tiệm cầm đồ, trực tiếp lấy ảnh ra, "Thứ này, các người có không?"
Đối phương liếc nhìn rồi nói: "Có, 100 vạn ."
100 vạn ?!
Lục Tiểu Xuyên lập tức cau mày, không phải anh ta không có tiền, mà là anh thật sự không phải là kẻ ngốc . Giá này, quá đắt!
[Trời ơi, cướp giữa thanh thiên bạch nhật sao ? Trắng trợn như vậy ?]
[Đại thiếu gia, đừng mua, lão nô làm cho cậu một cái!]
[Người giàu chắc sẽ không phải kẻ ngốc đi ?]
"Cho tôi xem trước đã."
Lục Tiểu Xuyên tự chứng minh , mình vẫn còn đầu óc.
Đối phương nhìn nhìn Lục Tiểu Xuyên, nhìn cậu thanh niên này từ khí chất đến ăn mặc cũng biểu hiện phú quý, xem ra không phải là kẻ lừa đảo , cuối cùng đồng ý, đi vào sân sau, một lúc sau, cầm một chiếc hộp đi ra.
Đối phương mở hộp.
Lục Tiểu Xuyên ngẩng đầu nhìn, khi nhìn thấy huy chương đó, cả người đều sững sờ.
"Đây chính là của tôi! Các người lấy ở đâu ra vậy!"
Lục Tiểu Xuyên vốn tưởng là cùng kiểu dáng, không ngờ tới, chính là cái anh đã đánh mất !
Anh rõ ràng quên nó ở nước ngoài, rốt cuộc là chuyện gì vậy, tại sao lại xuất hiện ở đây?
Đối phương nghe anh ta nói, lại đóng hộp lại, "Từ đâu mà tôi có nó , tôi sẽ không nói cho cậu biết, cậu chỉ cần biết, cậu muốn lấy lại, 100 vạn ."
"Đương nhiên, nếu cậu cho tôi một ngàn vạn , tôi có thể cân nhắc có nói thông tin này cho cậu biết hay không ?"
Lục Tiểu Xuyên nghe vậy, cắn răng, một ngàn vạn nhà anh ta có, nhưng anh ta không lấy ra được.
Hơn nữa, anh ta cũng không muốn biết đến vậy.
Vì vậy, cuối cùng Lục Tiểu Xuyên quyết định, chỉ mua huy chương.
[A a, đau lòng quá, rõ ràng 100 vạn không phải của tôi, nhưng tôi thật sự rất đau lòng!]
[Cảm giác nhập tâm quá mạnh, tôi cảm thấy bây giờ mình đã nghèo c.h.ế.t rồi!]
Lục Tiểu Xuyên trả tiền, tiền trao cháo múc , huy chương thuộc về anh .
Lục Tiểu Xuyên nhận được huy chương, liền bắt đầu kiểm tra.
Kết quả vừa lật được hai lần, đột nhiên ngửi thấy một mùi, sau đó, anh ta lăn ra ngất xỉu.
Điện thoại rơi xuống đất, sau đó, kết nối bên kia livestream liền bị ngắt.
[Nguy rồi ! Đại thiếu gia xảy ra chuyện rồi ! Lão nô phải đi hộ chủ ! Phải cứu đại thiếu gia ra ! Đừng ai ngăn cản tôi !]
[Mà này, đây là vị trí do Kỷ sư tính ra, vậy xảy ra chuyện, Kỷ sư cũng có trách nhiệm đúng không ?]
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất