Cảnh sát đi vào, nhìn Kỷ Dao Quang nói: "Cô là người báo cảnh sát?"
"Đúng vậy." Kỷ Dao Quang gật đầu, rồi nói: "Đồng chí cảnh sát, gần đây có phải có rất nhiều nam giới mất tích không?"
Lời vừa nói ra, cảnh sát lập tức cảnh giác, "Sao cô biết?"
"Tôi nhìn tướng mạo của bọn họ mà biết."
Kỷ Dao Quang thản nhiên nói: "Chức nghiệp của tôi là một Thiên sư, thông qua tướng mạo của những người này tôi có thể đoán ra một vài chuyện ."
"Nơi này, hẳn là bị bọn họ khống chế, chuyên môn nhặt rác từ nước ngoài về, sau đó bán đi, nhưng tất cả những thứ đã qua tay bọn họ bán ra bên ngoài , đều bị bỏ thuốc."
Cảnh sát nghe vậy, càng thêm kinh ngạc.
Họ quả thực đã theo dõi nơi này rất lâu rồi, nhưng vì không có chứng cứ, nên vẫn chưa ra tay.
Còn những chi tiết mà Kỷ Dao Quang nói, tuy họ có suy đoán, nhưng không đầy đủ như vậy.
Viên cảnh sát dẫn đầu ho khan hai tiếng, rồi nói: "Những điều này chúng tôi đều đã nắm rõ, rất cảm ơn sự giúp đỡ của cô hôm nay, cô yên tâm, tiền thưởng nên cho cô, chúng tôi sẽ cho."
Nói xong, hiện trường liền bị cảnh sát phong tỏa.
Lục Tiểu Xuyên vẫn luôn đi bên cạnh Kỷ Dao Quang vẫn còn vẻ mặt ngơ ngác, "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Kỷ Dao Quang liếc nhìn anh ta, rồi nói: "Anh vẫn chưa hiểu sao? Nơi này, chính là chuyên buôn bán những người ngốc nghếch như anh."
"Giá cao mua những thứ từ người ta bỏ đi từ nước ngoài về, sau đó tung tin, hoặc là đăng giá rẻ trên mạng để dụ người đến mua, sau khi người ta đến, đánh ngất, nếu cơ thể tốt, thì bán thận."
"Nếu cơ thể bình thường, thì bán đến vùng núi sâu, làm chồng cho người ta."
Lục Tiểu Xuyên nghe vậy, nổi hết da gà.
"Vậy lúc đó sao cô còn bảo tôi đến!" Lục Tiểu Xuyên hô lên.
Kỷ Dao Quang liếc nhìn anh , nói đầy ẩn ý: "Chẳng phải anh không sao rồi sao."
Tuy trong lòng cô có dự cảm không tốt, nhưng cô có thể đảm bảo Lục Tiểu Xuyên không sao, nên tướng mạo và quẻ bói của Lục Tiểu Xuyên đều không không có chuyện gì xảy ra
Chỉ có thể nói, đây thật sự là hữu kinh vô hiểm.
Lục Tiểu Xuyên nghe Kỷ Dao Quang nói vậy, bĩu môi, suy nghĩ kỹ một chút, lại cảm thấy đúng là ngoài có chút sợ , thì chẳng hề có bất kỳ thương tổn nào , một vết xước nhỏ cũng không có , anh nói: "Vậy tôi phải cảm ơn cô."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất