Trong phòng khách rộng lớn, mẹ Từ Tử Hàng ngồi trên ghế, đôi mắt mở to nhìn trừng trừng vào trong khoảng không , đây là c.h.ế.t không nhắm mắt!

Trên cổ có vết siết rất rõ ràng.

Tay mẹ Từ vẫn còn co quắp, hai chân duỗi thẳng, hiện trường lộn xộn với các dấu vết va đập. Có lẽ trước khi c.h.ế.t đã giãy giụa rất dữ dội!

Tôn Uy cũng nhìn thấy cảnh này, hét lên một tiếng thảm thiết, rồi ngất xỉu, khi tỉnh lại, đã trở nên ngây ngốc như vậy.

Cảnh sát lập tổ điều tra hiện trường , phát hiện tiền mặt trong nhà và những đồ vật nhỏ , có giá trị trong nhà đã biến mất.

Kết hợp với lời khai của mọi người về Từ Tử Hàng, Từ Tử Hàng được xếp vào diện tình nghi của cảnh sát .

“Tôn Uy, nhìn tôi.”

Giọng nói của Kỷ Dao Quang vang lên từ điện thoại.

Tôn Uy vô thức nhìn sang, Kỷ Dao Quang nhìn tướng mạo của cậu bé.

Rồi cô nói: “Kiếp nạn của đứa trẻ đã qua, sau này sẽ thuận buồm xuôi gió.”

Lời này là nói với mẹ Tôn Uy, người mẹ nghe xong, cố gắng kìm nén để không bật khóc.

Kiếp nạn này, quá thống khổ!

Tiếp đó, Kỷ Dao Quang nói với Tôn Uy: “Anh bạn nhỏ , chị đảm bảo với em, sau này cậu ta sẽ không xuất hiện nữa."

"Hơn nữa, chị còn tặng em một món đồ rất lợi hại rất lợi hại , về sau em chỉ cần giữ nó bên người , sẽ không ai có thể làm em chịu tổn thương được nữa .”

Giọng nói của Kỷ Dao Quang rất nhu hòa, giống như một dòng suối mát trong chữa lành tâm hồn rách nát của Tôn Uy , làm cho đôi mắt của cậu bé lâý lại được vài phần thần thái vốn có .

Tôn Uy vẫn còn có chút sợ hãi , nhút nhát hỏi :“Thật sao?”

“Thật.”

Kỷ Dao Quang gật đầu.

Tôn Uy không quen với chị gái trước mặt này , nhưng không biết tại sao , chỉ nghe chị ấy khẳng định như vậy , trong lòng cậu tràn đầy tin tưởng , cũng có cảm giác mình thật sự an toàn rồi , sẽ không còn có nỗi lo về sau .

eyJpdiI6ImU1aVwvd1IyUFo2TWVORlYwYjk1WnpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik1KXC9SN0JXM28rR0JnMitwQTR0WDlXb0VDdUNMOTNSNStLRXUrVERsakNBTVRwRDhjWFZWT0hXOUdvVG5KY0ZaVEtmWjR0TmQxMXNyeVwvM2lGZGpGUG40dXdGZzRobmlkXC9vVk93UUNlbXVDcHFuRXdEZ0xNTkhkY29lNzBzYndOMVFqNFZRc1N1YzdScTZheEpnbDAxRE1jWTFuaUpHa0JqT0xRS3hwSUlRQUxiUjBkRnNEamRXYU9IV0dLQzdkdmxKM1N4WnI3NG8yK3FwaTZiaDFmcThQcFwvTUdHUFdONWRFZTFueWxsWjRHUVlKWUhXN1VKaGpWeDlETk1aNktcLyIsIm1hYyI6IjMyMjYxMjMyNjVmYTJkYzYyNmQyYzM4YzI4NTZmMWU4MzQ0NDAzM2ZiNzlhZDVmMGJlYzg5ZDExOGY3YjlkM2YifQ==
eyJpdiI6Ik5OcTdNblwvQzJrVUxMRzlNbElESXpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkV6S0ZcLzZRdytQN3pFcGlma3pzMXFrSmgwbUNPXC9YeFZRNllCUFFTNXlkUUllMUlFMHZNTkhYRUd1eTVJV0dhOHVRU29rcmVSS2NBQnQ1YjF5Q0M0ekpjdm42SzA4YUNUQVwvcVRnQjhyenhIT3pjbDBEa2Fmb2E3WFZVK1FqbWJDTXkwTjZxektpQnVkT045SUY2NU1vVTk5dWpUUllsOGI2d0dtUVRQam9qZmdMWVRDSE9zVFFYV1VlVlVYWkN4UmdUOEhGWCtCWmtMZCtaaDlDbHdEUWRCM0I5ZlR6VFZhZGl1WnNGT2RFSVgxSVRXUENGS3VcL0t5V2tiQ25VWnRlXC9kTnJObTJxbUxEdjNnS2ozaWdzZjJTXC9UcW02ZDdMWVdLR1BvWmg1SVJcL3NCZGlJU0dCRFlUbWp1bTZFbGtSd3BGekswQ21iRmo3VDRXdGlmRFJOSmNPR3BSeTVaR1BFVDVRMXBkK2d2Nkc0MU5UTG9BRTAzdm1ySkpRMndtXC8xTDYyVHNVeVpwNFFhUGUxSzI4QlhmYU53TjhKMWpwRHdyVWZmUFREdElxRVwvSTJFMCtETjFCT2tIeTJOOGxLOFJNY2RmYXRHaDd2M0s5cUFkRXIwYlE2WitJZnowNVJ2bGJOVW5oRW5NZFZHWDFLdXM5TDd5emQrTFNnSmdqTkVyeWU4XC9McFFaUHYrOXN5Mko1enNUbFdCZFZ3NXVXXC9PcURoYzMrZUNUVno2cGllYkJSbmZ5b1cwMWF0TkpTTEk2U04rcWFrS0M5U3V0Y0FzZUtSSm1uUmIwZnIwZU1FQUZ5U1VOYTFGZHI5WUxNZkVBUGtWN3lsZHpySWhcLzFtdFdNM1FobXpFck1CK1VGZ0NnR21WanR6WDF2OUE2UGplWnBqNUp1UE5KMDN0enYyeVwvZGNhckJ1NzlhM0tIRVNFRG5YWTArazJueG1ub1VqSlU3aHNxcUpDMnlKaWhyUkVaQkxRNVNuK2tKZzJ0bkFWc1RIbzZUSE4wcUJ4RWxxeEciLCJtYWMiOiI5MTE5YWQxY2Q4MzljNjQwYWY0ZmY3ZmU5NzY5ZWM5ZDc3ZWY4NzRhYmZlZmZlYTk2NmMxNDIyZjJlYjdkMDZhIn0=

[Hu hu, tôi thật sự khóc muốn chết, đây là tiểu thiên sứ gì vậy, bị tổn thương như vậy, mà vẫn còn niềm tin với con người . Nhìn đôi mắt kia mà xem , tôi thấy trong đó tình yêu , cậu bé rất yêu những người xung quanh mình , cũng yêu cuộc sống .]

Ads
';
Advertisement