Kết quả sau đó, dĩ nhiên là cho thấy Điền Ấu An không phải là con của cha mẹ Điền gia, mà là con của cha mẹ Vương gia.
Để tránh tội bỏ rơi, cha mẹ Vương gia đã đẩy hết trách nhiệm lên người cha mẹ Điền gia .
“Các người sao có thể bắt con gái của tôi đi được chứ, các người có phải là người không hả!”
Mẹ Vương Vi Vi đau đớn khóc lóc.
Điền Ấu An ở bên cạnh bình tĩnh nhìn họ ' diễn ' , như thể chuyện này chả có một tí tẹo nào liên quan đến mình cả .
Cha mẹ Điền gia nghiến chặt răng, biết chuyện này đã đến đồn cảnh sát thì không thể dễ dàng giải quyết.
Hơn nữa quả thật là họ đã đổi con.
Vì vậy, mẹ Điền gia bắt đầu từ góc độ khác , dùng đạo đức bắt cóc Điền Ấu An : “Đồng chí cảnh sát, hiểu lầm rồi, đều là hiểu lầm thôi, đây là do ôm nhầm con."
“Chúng tôi căn bản không bắt cóc, hơn nữa các người có thể điều tra, chúng tôi căn bản không ngược đãi cô ấy, vẫn luôn coi như con gái ruột mà yêu thương.”
Vì không thể xóa bỏ việc Điền Ấu An không phải là con của họ, nên họ bắt đầu từ mặt tình cảm nói lên .
Cha Điền gia ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu phụ hoạ : “Đúng vậy, Ấu An, con có còn nhớ hay không ? Hồi nhỏ , có một lần con bị bệnh, sốt cao , chúng ta đã lo lắng đưa con đi cấp cứu suốt đêm.”
“Đúng đúng đúng.”
Cha Điền cùng mẹ Điền kẻ xướng người hoạ.
Điền Ấu An nhìn mà không nhịn được cười.
Cười ra nước mắt !
Mẹ Điền thấy vậy, biết Điền Ấu An lần này đã quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ.
Vì vậy, bà ta lại không dùng chiêu bài tình cảm nữa , bắt đầu dở giọng đạo lý : “Đừng nói những thứ khác, chúng ta nuôi con lớn như vậy, đã tốn không ít tiền!”
Điền Ấu An suýt nữa thì bị bà ta làm cho cười đau bụng.
Đã tốn không ít tiền ?
Tiền phải không ?
Chiêu này cô cũng sẽ !
Điều Ấu An lập tức lấy ra từ túi một cuốn sổ cũ kỹ.
“Vì các người nói các người nuôi tôi tốn kém như vậy, mà tôi người này xưa nay rất sòng phẳng , không thích mắc nợ ai . Nên còn lại ba mươi vạn, bây giờ tôi chuyển nốt cho các người."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất