Dĩ nhiên Vệ Mông nhìn ra rồi. Từ lúc Kỷ Dao Quang vào cửa , ông ta đã biết lá gan của cô lớn , nhưng ông ta không ngờ lá gan của Kỷ Dao Quang lại có thể lớn đến mức này .

Phải biết rằng , nơi này là địa bàn của ông ta!

“Kỷ đại sư, tôi khuyên cô bây giờ hãy thả tôi ra, nếu không, đừng trách tôi không khách khí!”

Vệ Mông cảnh cáo.

Nhưng Kỷ Dao Quang làm như không nghe thấy, không những thế, còn ' bộp ' một cái , dán một tấm phù lên trán ông ta.

“Cô!”

Vệ Mông gần như ngay khoảnh khắc bị dán, liền biết tấm phù này dùng để làm gì.

Ông ta cắn chặt hàm răng, không nói lời nào.

Nhưng Kỷ Dao Quang đã bắt đầu hỏi: “Ông có quen Hồ Vận Đạt không? Hai mươi năm trước, một trong những đứa trẻ bị ông làm hại."

“Ông còn đối với những đứa trẻ đó , dùng những thủ đoạn nào, nói đi.”

Vệ Mông cắn răng, một chữ cũng không nói.

Nhưng Kỷ Dao Quang là ai chứ ? Cô đâu phải chỉ có một biện pháp này . Cô còn có rất nhiều cách.

Kỷ Dao Quang trực tiếp thả Hồ Vận Đạt ra.

“Bây giờ các người có thể ra tay.”

Kỷ Dao Quang nói.

Hồ Vận Đạt và những người khác đã chờ cơ hội này từ rất lâu rất lâu , nghe Kỷ Dao Quang nói , lập tức bắt đầu tấn công Vệ Mông.

Nếu là Vệ Mông trước kia, Hồ Vận Đạt và đồng bạn chắc chắn không thể đến gần ông ta .

Nhưng Vệ Mông biết rõ, thứ mà Kỷ Dao Quang dán lên trán ông ta chính là chân ngôn phù. Chỉ cần ông ta một mở miệng, sẽ vô thức trả lời những gì Kỷ Dao Quang vừa hỏi .

Một mở miệng chính là nhận tội !

Vì vậy hiện tại hoàn cảnh chính là tay chân ông ta bị trói lại, miệng cũng kiên quyết không thể mở ra.

Hồ Vận Đạt và đồng bạn liên tiếp tay đ.ấ.m chân đá, Vệ Mông vẫn không mở miệng.

Kỷ Dao Quang thấy vậy, bất đắc dĩ lắc đầu, cô còn định giải quyết việc này đơn giản một chút.

Rốt cuộc , cô cũng chỉ là ra ngoài kiếm một chút tiền trả nợ mà thôi , cô dễ dàng sao !

“Nếu như vậy…”

Kỷ Dao Quang nói, lại lấy ra một tấm giấy phù, chuẩn bị dán lên trán Vệ Mông.

Vệ Mông lùi lại, miệng hơi mở ra, tiếp theo chính là miệng của ông ta rời khỏi sự khống chế của ông ta .

eyJpdiI6IkRVQmpxZ1RXSmVjc202UFwveFlmZDdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1YYVlwOG5hQ0FoQVVLT1BcL1pDa1ZmSnNQYktGcW85a1lqa0U1STdtQkYxMForSjR0UFg4bGpDQlpESEJYSFJnaFl0YytVeUpHZVN6OHpmRDBTOEJvUVwvb1Y4NHlZTEoxbXdaaU1HazdzdjYzOUtDeTlOZTI4Z3BndWxPY3d2TTM2UU93UEVBeFhaTWR0XC9BNFZRXC9MNVFtRWs5bnFqZFwvcXRKOTJNQlE2SlQyWlROV0lkMWpnUDdRZlNGQ0FHdUc5RVY4czNQUVRTMzF3RzNSV3o1QjZ4cWV2Y2xcL01EWldtQ3NIOXFBZmFQOHhsTDFNVEUxUWhsMjdIU3BcL3FETThRIiwibWFjIjoiNTk4MDJjMGRiMjM5NzNhYWZkODY2ZmQ2NjM4MmY2YmVkMDYwYWUyOWM3MGQwNTc0OWU2ZWQwNjg4NDU4OTAxNSJ9
eyJpdiI6InNGWXhHWnFEMmZWUHYreVpWdFlcL1wvUT09IiwidmFsdWUiOiJMdld4eG1CclkrV0NVbkFHbmdscUtLanRyMEJZQXB3eTFNdHhqZ240MWFcL3loNlNQcXpuSmZsZHlPSHJiSm9kemlxcmdDQTg3NEJjT3pNeXQyUmZ0U3RTM1dYTUtaVjBhOXVXaW9CUm80blYyT21NT2JlT09ObzNaK0xBTXJ0NzdTRXdvdkFHM0J1Q2N0TTh4d2dGaGk3b3Z4NGxIMk9zN1lzRkw0ZEZ6aXJtTTJFVW5tam1nejlwUGVkb2ZrSENhWENGVHRmUjhMeExEYTMxWHlsWVY0OFo5S3FYR2pUbk1oTXNJNENrUHhuZWJkWVFDMHdwZ1ZPYnpwZkVmeFduRUh4dlVcL1Z5XC9JTm5XT3haOWZzcnF2d0N6ZThOQ1hhZkFIeGROUVdaTVwvcTFcL0R3UEhRSURidzBGcEtjbFl2WUcxVVdLSmVBVWhZSlJoQ0s0UmlcL3h5clFBdnhCQk4xc3pVNDJtSmdGY2NRbzBVdjFMakRNQWdVY016MDRFS0xMb2FZZTJJUkFmSDh1NTdIa3o5QkJBSE1vMHV1cTU4eG5ueEZVczNGSGJpcmRiN3NhMHJWN3krWmo0dFA3bVNYNUdFYXJDbDgyOXd6QzZCZDFBVTJKdXg4NkRXWGRZWUU3clRJM05cL1dpNndoRlk9IiwibWFjIjoiNzRiZTI1OWE1OTJkZmM3NTM2ODI1MjJiYjQ2NWM0MGVlYmY0ODQ1NGUxNjY5ZGY4OGNlZDhhYzE5MmU2ZTA1NSJ9

Vệ Mông nói xong, vội vàng bế miệng lại.

Ads
';
Advertisement