Nếu để người khác biết, không phải là mặt đều ném hết xuống Thái Bình dương hay sao ?
Nhưng Vương Mãnh vì chuyện này, đã có bóng ma tâm lý, không biết sao, từ đó về sau, cũng không còn ham muốn đàn ông nữa.
Ngược lại, lại hơi nhớ cảm giác lão già đó mang lại.
Còn phía cảnh sát, điều tra điều tra lại điều tra , kết quả vẫn là giống nhau , không tìm ra được gì cả.
Ngay khi cha mẹ Vương Mãnh cau mày, không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào.
Có người tìm đến cửa .
“Xin chào , chúng tôi người của tổ kiểm tra thành phố , tôi là Vương Quế Lan, còn anh ấy là Hạ Kiện. Hai người bị tình nghi liên quan đến hành vi bao che, hối lộ và che giấu một vụ án nghiêm trọng. Mời các người theo chúng tôi một chuyến.”
“Còn về vụ án liên quan đến con trai các người, chúng tôi cũng phát hiện nghi vấn mới , cần phải tiến hành thẩm tra lại một lần nữa.”
Cha kế Vương Mãnh không thể tin được mà trợn tròn mắt.
Ông ta không ngờ, lại có một ngày bị người ta đến tận cửa chỉ mặt điểm danh như vậy, rõ ràng trước kia, đều sẽ có người báo trước.
Không ngờ, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt , không phải không phải báo, mà chỉ là thời gian chưa đến mà thôi .
Cuối cùng, cha kế và mẹ ruột của Vương Mãnh đều bị kết án tù chung thân. Riêng Vương Mãnh, bản án sơ thẩm năm đó bị trì hoãn đã lâu , cuối cùng sau mười năm , đã bị lật lại , Vương Mãnh bị tuyên án tử hình và lập tức thi hành.
Lần này, không còn ai có thể giúp Vương Mãnh xoay mình .
Lần này , Vương Mãnh thật sự đã không thể trốn thoát nữa.
Sau khi xác nhận Vương Mãnh đã bị xử b.ắ.n , Bàng Vân Tú cũng đến ngày cuối cùng của thời hạn một tháng.
“Bây giờ Vương Mãnh đã c.h.ế.t rồi, cô có thể yên tâm đầu thai, kiếp sau, nhất định phải hạnh phúc!”
Tống Tử Trân nói.
Bàng Vân Tú gật đầu, nhỏ giọng nói: “Cảm ơn, vậy tôi đi đây, chúc cô và Lý Cẩm hạnh phúc.”
Mẹ Tống Tử Trân đã thật sự coi Bàng Vân Tú như con gái trong nhà , nhìn Bàng Vân Tú ánh mắt toàn là không nỡ : “Tiểu Bàng, không ở lại nữa sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất