Lý Vũ cũng nói: “Vương Lâm bây giờ đã hơn năm mươi tuổi, vẫn chưa có con, nghe nói bên ngoài cũng tìm phụ nữ khác, nhưng căn bản là một cái trứng cũng không có.”
“Theo tôi thấy , đây là nhân quả tuần hoàn , là quả báo!”
Nghe lời ba người, trong lòng Triệu Quân dâng lên một chút ấm áp.
Từ nhỏ anh đã biết mình bị bắt cóc, cho nên tình cảm với cha mẹ nuôi rất tệ. Dù vậy , sau này cha mẹ nuôi qua đời, anh vẫn chôn cất họ tử tế .
Anh cũng biết, dù không phải cặp vợ chồng này mua lại anh từ tay kẻ bắt cóc , cũng sẽ có người khác, nhưng anh vẫn không thể tránh khỏi oán hận, luôn nghĩ rằng, nếu không có những người như bọn họ, trả tiền thậm chí chấp nhận giá cao để mua con của người khác thì anh , hay những bạn nhỏ khác cùng cảnh ngộ cũng sẽ không gặp kẻ bắt cóc . Rốt cuộc thì không có ' cầu ' sao sẽ phát sinh ' cung '.
Người trong thôn đều nói anh là bạch nhãn lang , là kẻ vô ơn bạc nghĩa. Không phải con ruột của cha mẹ nuôi thì tính sao ? Dù sao họ cũng là người đã cưu mang anh lớn khôn, vậy mà anh chẳng hề tỏ ra biết ơn.
Triệu Quân đối với những lời này, trước nay đều tỏ thái độ mắt điếc tai ngơ.
Dần dần, Triệu Quân trưởng thành, bắt đầu vừa làm thêm, vừa tìm hung thủ, tìm gia đình.
Lúc đầu mọi người còn đồng tình với anh , nhưng khi vụ việc trải qua năm rộng tháng dài , mãi vẫn không có hồi kết, mọi người bắt đầu phiền chán , thậm chí còn vì điều này mà trào phúng anh.
Còn có người nói, không chừng mẹ anh , là bị chính anh khắc chết.
Đối với những lời này, Triệu Quân cũng chỉ đáp trả bằng thái độ phớt lờ, dần dần, người quen, người lạ, đều cho rằng anh có bệnh, anh phát điên rồi.
Triệu Quân cũng cho rằng mình có bệnh, hiện tại lý do duy nhất để anh sống tiếp, chính là tìm được kẻ thù báo thù, tìm được em trai và cha mình.
Nhưng giờ đây, lời nói của ba người, lại khiến Triệu Quân tìm lại được cảm giác có bạn bè.
Họ không hề che giấu danh tính, họ nguyện ý đến đây giúp đỡ anh.
“Tôi biết gần đây có một lối đi khác , có một cánh của nhỏ ở bên ngoài , tôi dẫn đường cho anh .”
Tôn Hạo Nam nói.
Ngô Quan và Lý Vũ cũng bắt đầu phân công, Ngô Quan canh gác bên ngoài, nhà Lý Vũ có quan hệ, giúp tìm người đến.
“Cảm ơn các người.”
Ba người cười cười.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất