Vương Lâm tưởng là đến giờ rồi, họ không có quyền giam giữ mình nữa.

“ Ha, muốn động đến tôi, còn non lắm .”

Im lặng cả đêm, Vương Lâm cuối cùng không nhịn được, dù sao cả đời ông ta, chưa từng chịu uất ức như vậy.

Lý Tuấn Hào nghe vậy, cười, “ Ông sẽ không phải là nghĩ Cục trưởng Vương sẽ vớt ông ra đấy chứ ?

“Tỉnh tỉnh đi , người anh em , tôi bảo ông đi, không phải bảo ông về nhà . Tôi muốn đưa ông đến thành phố, lớn hơn ở đây rất nhiều , cũng có nhiều người sẽ làm bạn với ông . Tiếp theo, ông sẽ có những ngày tháng tốt đẹp, có người nuôi ăn nuôi ở , không còn nỗi lo cơm áo gạo tiền . Hạnh phúc không ?”

Lý Tuấn Hào cười ha hả nói.

Vương Lâm nghe vậy, cả người sững sờ.

Cái gì ?!

Thành phố !

Vương Lâm choáng váng, lúc này, ông ta cuối cùng cũng nhận ra, tất cả mọi chuyện, đều đã thoát khỏi tầm kiểm soát của ông ta.

Tuy nhiên, đã quá muộn rồi.

Sau khi Lý Tuấn Hào đưa ông ta về thành phố, lãnh đạo thành phố lập tức mở cuộc điều tra, dưới sự tố cáo của Tề Phi Dương và Triệu Quân.

Họ bắt đầu điều tra từ ba mươi năm trước, lúc đó Vương Lâm hai mươi tuổi, rời khỏi làng.

Ban đầu, Vương Lâm làm học việc, làm trợ thủ cho người khác để học nghề luyện sắt. Nhưng vì không chịu nổi khổ cực,ông ta bỏ trốn. Sau đó, dù thử làm nhiều công việc khác, ông ta vẫn cảm thấy quá mệt mỏi.

Vương Lâm nghĩ xem có việc nào nhàn hạ mà vẫn kiếm ra tiền , thậm chí rất nhiều rất nhiều tiền không .

Vào thời đại đó, trị an không được tốt lắm.

Vương Lâm nhìn thấy rất nhiều côn đồ ở gần nhà ga, cho nên cũng muốn gia nhập băng đảng.

Nhưng băng đảng cũng cần người nghĩa khí, người dám liều mạng, rõ ràng Vương Lâm không phải, không đủ tiêu chuẩn tham gia .

Nhưng trong thời gian này, Vương Lâm quen biết một tên cầm đầu buôn người, đối phương thấy Vương Lâm khá lanh lợi, chủ động dạy hắn ta bắt cóc.

Lúc đó người ta dễ bị bắt cóc lắm, thậm chí có thể nhìn thấy con mồi nhỏ yếu , trực tiếp đi lên đoạt người ngay trên đường.

Lúc đầu Vương Lâm còn không dám, sau lại lá gan càng lúc càng lớn, thậm chí còn trở thành “ thủ lĩnh ” của một phương .

eyJpdiI6IlppZ2dLOHBQVWpqWTFOelVOWE43NXc9PSIsInZhbHVlIjoiMDBWcXVNQ1ZWU2VGdllyUFdERGtPSEZvYnhUbU42XC9hbW5vbGE5RlBYWDhZVjB1QVRcL3h6UjJZUGpXalN2Rjd1eEdFN2lJUkMwUlwvT2t3eURESzdPaEtDbjJEbktGTUhHVUpGSjFGZldxNmY0N0ZWUU40NmY1YnVcL1NQUUR3VWJOT1Q3QnRVWEQyMHVpNHRqWFwvRnJTRzdVR0E4NkZYWkt6QlwvS2ZqS3RWSnJSTGZRdUZ4ZXNnbGNTN1lGbjJxUzgrS29GY2x2QnFKTXplQnhqTklGNW9PY3pBcG9BXC9NSVV1ekI5NmR0OStCWHc5YTQyWlwveHJUU3hQQ0R1Snd6MjRFREhZZmtFVGpBUlwvbkVrMEVBSkhPR2RDUnhpckJ5czVhZmhLOVRQdUZNbnhWaG1VMTgrazVZYkk0SkFMRXl4OURRQ1JkNHY0a3FJOGdURnZwWmNFNHFaR0NjS2h5OGU4VVNBdmhhTlBTMHhmeVVKVVBBZEV5aVdYb09jKzViN0pcL1M3WTRaUGZFZGhuOUpHWnVFbElwRmpcL09qdEllRzhcL1wvS1RmZHBoampScUZwbVdBSGdUQWhQNUo3V0N0akl6azBka2YxWDFYZ1pjeitXMkdGKzVPaG5oUUtLNTVsU0l2cTVFOWE1VW9UK2RDVlV0XC9TZmkxY2c2TnlaaUlSSzNpXC9QXC93TWg5NUZiSDdlUU82NVdYV1UrQT09IiwibWFjIjoiODY4ZjNjODFmYjc0M2IxNzY0ZDY2NjU1ZjhhNDEzZTZjN2U0ZjY1NTU5ODMxMTI3YTY2N2JiMzZkNDM3NmNmYyJ9
eyJpdiI6IitNcVllQXJ6UTEyTkpWTERjYXBcL1lRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJUVDdiMWlFY05UWTNGOWszbEtJbzBFQzJLSmNXUFBOZnkxSExkV0l0WkZITlBBdnhlNjBoM1IwK1N6eHF4alVnTll0TDVUbk8ydnNTM1JnaERPWUlaSzJza3ZNRFwvMWdRT1VBMmU3WXg5eFM5XC93MnVHenJQMmgrZSs4Z3VJTldYYUxjUVZ5MTVDXC9vaEZtMnprVUdBaU9FQWNzSWFqSjA0NktjV2M4WmdmZDc4elJDTmVlWWtOSEEwdlRBNDFiMFRqS2ZQK2hCcWVqTXY4MnJpcTFxYUorcHcrS3Z5U2tSZEJBZVwveGVOUUlUOEptTUs5aUFzTmIraTd4bjdvcnM2IiwibWFjIjoiZDllYTc2NTllNTAxOGZkN2JhOTEzMGI5NGZjZmI1OThiNWI5MDFhY2ZjYzViMTAyNTgxMzgxNDdkODE0OGQ3YyJ9

Vương Lâm không phải là kẻ ngu ngốc chỉ biết liều lĩnh , ông ta cũng đủ tỉnh táo để phân tích thế cục .

Ads
';
Advertisement