Dù có người đồng ý giúp, họ cũng chỉ dành cho anh một góc nhỏ trên bản tin, hoàn toàn không có tác dụng gì.

Thật không ngờ, bây giờ anh tự bắt được hung thủ dưới sự hỗ trợ của những người bình thường , nhưng có giàu tình người không đòi hỏi những thứ kia , những phóng viên này lại chủ động xuất hiện trước mặt anh .

Đây đúng là sự mỉa mai.

Triệu Quân ngẩng đầu, xin lỗi nói: “Xin lỗi, tôi không thể tiết lộ.”

Nói xong, Triệu Quân kéo Tề Phi Dương chạy mất.

Nhưng phóng viên cũng không phải là người ăn chay, đuổi theo hai người, cứ thế mà đến nhà cha Triệu Quân.

Nhìn cánh cửa trước mặt, Triệu Quân cũng hơi ngơ ngẩn.

Anh không nhớ nhà này có phải là ngôi nhà năm đó cả gia đình anh đã từng sinh sống hay không, thời gian trôi qua quá lâu, anh ở nơi này trải qua quá ít.

Triệu Quân hít sâu một hơi, rồi gõ cửa.

“Đến rồi.”

Bên trong truyền đến giọng nói của người phụ nữ.

Triệu Quân và Tề Phi Dương nhìn nhau.

Không bao lâu, một người phụ nữ trung niên mở cửa.

Người phụ nữ mặc tạp dề, trên người còn thoang thoảng mùi thức ăn, rõ ràng vừa mới nấu ăn.

“Các người là?”

Nhìn Triệu Quân và Tề Phi Dương, người phụ nữ cảm thấy hơi xa lạ.

Triệu Quân hơi nghẹn ngào, rồi nói: “Tôi muốn hỏi xem, Triệu Đại Hoa có ở đây không ạ?”

“Anh tìm chồng tôi?”

Người phụ nữ nói, rồi hướng vào trong nhà hô : “Chồng ơi, có người tìm này .”

“Ai thế?”

Triệu Đại Hoa từ trong nhà đi ra, nhìn thấy Triệu Quân và Tề Phi Dương, cũng ngơ ngác.

“ Nói là tìm anh, em cũng không quen biết .”

Người phụ nữ nói.

Triệu Đại Hoa nhìn Triệu Quân, “Anh là?”

Nhìn thấy người cha gần giống như trong ký ức, hai mươi năm không gặp, đã có vài sợi tóc bạc, nước mắt Triệu Quân lập tức rơi xuống.

“ Cha, con là Tiểu Quân a !”

Triệu Quân khóc nức nở.

Triệu Đại Hoa nghe vậy, không thể tin được mà trợn tròn mắt, tay hơi run rẩy.

“ Tiểu Quân ? Con là Tiểu Quân !”

“ Đúng vậy ! Cha ! Con đã về rồi !”

Triệu Quân và Triệu Đại Hoa ôm nhau, phóng viên vẫn đang chờ đợi thời khắc này, lập tức xông đến, chụp ảnh họ một hồi.

Còn có phóng viên trực tiếp đưa micro đến trước mặt Triệu Đại Hoa.

eyJpdiI6ImsrNW9DTkQyTWpuaXJPa0NyR3cxUGc9PSIsInZhbHVlIjoidm5cLytBbitLT3BJeVV3YStqYmY5YmEyVlNndUN0ZU9TdDVwa2xaNitTWkZERXNnK3Y2eW5HQk4wNFwvMFM3RHNBVGFEM3JnOG9INVJmTGVWWXQwenF0TUtVTXFDMkFvVGlrMmVuV1I5U0JoMlUrXC9ud0MybG5NWFI1NlI5Vklua1c0YmJSd2FpQW9VT2ZYRUdVNlwvbTJcL1NaYnlWQldEQXdkd2J6bVZaRUZ1K0xOYVZmMExubG1aamZFS0JSWmViTW1NTlhmaHBtaG9oSzBLVlwvS2o4Nk9BczFjVjFEeWpYSHQ0dXF1Z1ZWM0VTbHlJckxnWk56WlNjenE1eW1zZGVHam9TMm1lejY4WmtFdFY3cFVXVWxcL2hWZ1czaVQ5OW5aXC9ZXC9SdjArRE5SWHNxWU5CSnlQajBCdUVkSHhndjN0dDRETkJMWHZ4UUVQbG0rTlhncEkxXC85QT09IiwibWFjIjoiMTAzZjk2NGIwNjA4MWE5OGMzYmVkMTZjNDA4M2UwZjgxMWYyMDdmMThhZmJiOTQ3Njg5MjllMDVmMjM4MTQwZCJ9
eyJpdiI6Imk2S0t0UGc0NTRjUmRnSDQ1WEJxS0E9PSIsInZhbHVlIjoibEJKbG1MTVc4aWRiOFdEYm9YTTlUckNNS0pFOWplQmhmenJReEJUSExrSUMxOGlHdFBUdU56VUJyUUM5RVo0ZmJmbEx1SW9sekpWY0NSdUJTVmUzU0kwcHA1SHdIeGFaYXpKNGVhNkZOWVJtelwvUW5tRmNJek9Yd3pGTFQrbjFZenU3Zm9NV0k2d2hHcENxSTdDbU5IS0tta09UcFdDVmRIZDZ4Q1YxZGR2Q081MXU0MGpOTTFcLzdRcks3ajl3a0ZlXC9vMHMyMUw1U2tMOGFkZ3poeGQ2RmF4NzN6b1FxbEJLT28zNll1ajVCQjdHaGc5ZFpXOVVuS0RRVlB1YUs0ZEZnS0dRMTlvd1wva1pFcVhxd2JrXC85SU10MmNSY2prblA0V0c4REpZNUREWTM2TTB6SndQS0RhTVd2MFhJdUxhSGVGY0NTOUZSRXZ0SElOVUpsMVdRNGo5QWhkZTJjU3g3RkJzc09wdkpPa1dxc0R4QTBwNDhFSmtOeHVpdklKdTllR0tPazVnVGdZUlRZNGFUM3IrbnhQRDBnQ0lWbHlvdUZ5UXlteDkzcWZPWVlOYlhUNk5kNzFuSWtBQTNtc1wvY2ZiYTMySlY3YVpTeEczeUFUbmlGNnE5Q1h1Mk5BbWhUa0tBcHgydjNXRGdnMjFHZXV1WnA2WlhFbU4zYUZ6d2oreUFZaFQ2V2VOOFpmbEpUMjhzQkxiU1JuSTAydFdpUTlNU0xpNmtZOWxFWUdDZzBCeldBMkkxaDZ2eVNma1dySHE1dWRSR1NSQWErK1FIeW11KzBMM0FqeWQyUjMwZDgzdmkwUWcxTllNaG80aFlsXC9JelliZlhjYTE1M2xkc0JHdVJqTWt3Vm1xektCRU1TM2RPV1NOd1E0WnJBNXpvOVFWYkl5MmJ6cGJ3MTNZQ0NjZEtNYnp6UVJFZXNhQ05qdkg2NjdxTmJkSU4zQ1VxdnVqOXViMmpIbWJOUWd6OEtsZnNvWlNqS0hnaXJsTktqMFQrZDN2ZW1xS3pkVzRNTURDRklqTTBOb2J0Q1NGVXd1cW9BNHF4eE5hWmFPaEJFb2dzSDV3MTBJb1U9IiwibWFjIjoiYWMxNTRiZDVhODA0M2EwMTUzZjIyNWVhYTE1YTY4OWZjYmUzNzRhODJjMDI5YWJkMzFmMGQ4NGQ0NDM5ZDhmNiJ9

Phóng viên mồm năm miệng mười mà nói.

Ads
';
Advertisement