Cùng lúc đó, trong khách sạn, Triệu Quân không sao ngủ được.

“Có muốn ra ngoài đi dạo không?”

Tề Phi Dương nói.

Triệu Quân gật đầu, hai người nhẹ nhàng ra ngoài , không đánh thức Triệu Đại Hoa.

Quán ăn đêm.

Tề Phi Dương cắn một miếng xiên nướng, “Sao vậy?”

“Rõ ràng Tiểu Sơn gần giống với trong tưởng tượng của tôi, nhưng không biết tại sao , tôi lại cứ cảm thấy có gì đó kỳ lạ.”

Triệu Quân hơi thất vọng, “Có lẽ tôi xem trọng thù hận quá rồi, lúc đó cậu ấy mới ba tuổi, cậu ấy không thể nhớ gì cả.”

“Chuyện này không liên quan đến tuổi tác.”

Tề Phi Dương thẳng thắn nói: “Em trai cậu, hoàn toàn đã chấp nhận gia đình cha mẹ nuôi rồi, đối với việc ba người các cậu gặp lại nhau, có lẽ còn cảm thấy phiền phức.”

“Sẽ không đâu !”

Triệu Quân theo bản năng muốn biện hộ cho Triệu Sơn.

“Nhưng cậu ấy rõ ràng biết mình bị bắt cóc, lại vẫn thích cha mẹ nuôi, chẳng lẽ đây không phải là vấn đề của cậu ấy sao?”

Tề Phi Dương thẳng thắn nói: “Dù sao tôi biết mình bị bắt cóc rồi, thì lúc nào cũng oán hận , rất khó chấp nhận được người khác .”

“Mỗi người sao có thể đều giống nhau.”

Triệu Quân há miệng phản bác .

“Vậy thì cậu tự xem cái này đi.”

Tề Phi Dương đưa điện thoại cho Triệu Quân.

Triệu Quân mở ra xem, trên đó rõ ràng là tin tức hôm nay, ngoài ra, còn có từ khoá kèm theo, bức ảnh trên đó, rõ ràng là sếp của Triệu Sơn mà hôm nay họ gặp.

“Tôi đã điều tra rồi, công ty này, uy tín năm nay không tốt lắm, xảy ra rất nhiều vấn đề, hiện tại vì chuyện của các cậu . Sau cuộc phỏng vấn ngày hôm nay , uy tín này lại tăng lên rõ rệt. "

“Cậu nghĩ xem, tại sao cậu ta lại chọn hẹn gặp ngay trước cửa công ty mà lại không phải ở chỗ khác riêng tư hơn , thân mật hơn ?”

Phải nói, lời Tề Phi Dương nói , luôn luôn là nhất châm kiến huyết .

Lần này, Triệu Quân dù thế nào cũng không thể tìm được lý do để biện hộ , bênh vực Triệu Sơn.

Triệu Sơn không còn là đứa trẻ con năm xưa, không còn là đứa trẻ luôn đi theo phía sau anh nữa.

Bây giờ Triệu Sơn, đã trưởng thành , đã có gia đình mới , cũng sắp kết hôn rồi.

eyJpdiI6IkdUbVl0dXVoYWlSczhCa2xzMFNhZXc9PSIsInZhbHVlIjoiMjhReVBlTEpQczRDa0pBXC9IVFdZMjA3Zm5kWFk1RTNhYkxRRkl4YjlSOVh1MUNRME9IQTZJUDF5REQxbGtkMmFhWHpDckVqRmZ6TkFcL3N0ZWVlUlc0bkJ6UEVsSUxCVkFyQ1wvXC9SY3hiOHF3N1wvSVd4eXhPNHZ5RnRnWHYxVUxzSFBlMEFmUHV0OWpjVVh2aUV1bUdVdUV5QUNzY3BQcXdReHVLdldzK2JSdng3dks5dGRjMENKanpzMGZXSEcxZFpISnEyUTlKWjJYXC9GS1dydjJueFVQb0pBcWNpcXlWWXJsM1RhUElMcmtSY1N1ckZOTis1VllhNUlCbnBwT3hIeFF4NEJ2WGs4WWd3MWJHeU5nUG1LMFBLTUh1SnZKTlNBaXREV3JVSGxLQlRZMUdFWExrN2U3QXpQcG5Rd09zcVk1ZEd6Vk9LK0RJaWs2dGlTc0hYZklNNGwzUkRaNWRIRjVCRHBDUFBrd3lHRTB1WTREWmFIZmxuS2Z0amZPeHlyOUJrcXFCWUFlcTBIbHFDV2FKZXdaSVJNcG1wak9vRGlZNDFPeVJKejYwUUpIOFQyNXVWd3FGZXVaVis2bmoxcVwvMFNwbW9hUVZhMTRKUldWNFp2OGE2d01pU3U1alwvbVdNbkpkdVpwYVR5b1RndzBGcmVNaERCbEhyRFZ3TGgzVDBFdEI0VmRpeHJxRFBreFRNVUxPNGVVbHZnZVwvdXJtWjRJczVlOGU5XC9ndGxaQ053clwvWDYzWmpFaDdxazhUa3pTclF5a09CVitwTkRWK2FLTU5LR29cL0kzZ09xUDdEbmRDSGlwOCt3aG9NMWZub3VMVjVWVzRlM0tMbXBHdlQ2WmU0UG9rb21IY2puTE45c3hGTmsweGp0YzZmMHdHdFlkb2Z5aTBTNEM3bVR4U2hSR01wVzlwS3dFbVB6WUtGWEV5K2YzS0s3ejcyNWVlaSt2YmFCeTBOY2NLam9DaDlRUXo3V3FSMndLaENycVwvUmlxT1JYUkN5Q05VNnZwbUNMMyIsIm1hYyI6IjdhYWVlZDRmOTIwOTdlNjI1ODY5NmVkZjIzNDc1NDMyNzNhOTI3MDYyYjY1OTA5M2E2NDY0YTk4NDU2ZmU1MjYifQ==
eyJpdiI6IkM2RTlEcU1ReGtjeFpyOUJGMTFXSkE9PSIsInZhbHVlIjoiMTFwSVFaMWNcL1R0MFdRNDlmZ1hBOGM0SWFrdXkzdHdLb21rM3lWTysybmc5K0liMUN6bllLOVdxM05XSjBqSkJjSnpLcVllUVJOeEVoeDFoVmVLRHdubHZkck1iRFBJc1NuRFQwVTN6UUlSUHBwZ3hxc0lYVHY5SnhRVEZiY2gwcTd6V0F3eCtSbnYwS1wvb0lrclVqM1ROeXFwdUNybjBHOVIwdGdmV3BQaGdjb09kMlJCejBaSElxN1IxRTRxZ09Zb0E0cWNaV3lDWlN2cXZwcjZJV1wvYkRUZ2tOejlQbTJma01iZFhybU5tUUlRck1ZUWV2RFBwd2NVZlwvUDFJRnJhQ3ZRNzJIK3cyNDNUYXpIOGE5MktxTkJDdzJ2QXo2Tyt2RE5oNUZydXoxT1RNWHdoQWR6M0ZDNUpFU0RmbjlCVlR0VnpGaWpUSjAwXC8yb3ZtT0Y1QzV1UUVzR2FsRUlybGFpM1k1M0hUS2pPNTJIVThqc1E1XC9JMGZkemJCakVRazhEcWFBQklzSnVwdlBKTkVLSkdvTDlmb1hsSkxRYUh2MVoyQVF4Mm5lblhpTGI2bVhHTnREdXE1dEREdFZFaGtydVRxaTdTUzBkRHI4TDRubGM5amw4UWxzOTR5eEgyTktsb3lqQ1NWWTQ9IiwibWFjIjoiODZjYmE3N2RjZjIwY2NhZjZlMmZmNWVhMWJjZjFmNmZhNWE4MzZkY2YzYTk4NmQyOWVkNDJjMDI0Y2I1ZTA5YyJ9

Tề Phi Dương nói.

Ads
';
Advertisement