Cho nên , Triệu Quân nghĩ đến tìm một mục đích khác để chống đỡ .

Và anh nghĩ đến những đứa trẻ như anh em anh , những gia đình như gia đình anh .

Anh nghĩ giúp đỡ bọn họ .

“Tôi không đùa đâu, hoàn toàn nghiêm túc đấy .” Tề Phi Dương nói: “Dù sao tôi cũng không có việc gì , tôi đi cùng cậu.”

“Thật sao?”

Triệu Quân không thể tin được.

Tề Phi Dương là người rất thông minh, nếu có người tài giỏi như vậy ở bên cạnh giúp đỡ , thì sau này dù có định hướng làm gì , anh cũng sẽ có một sự hậu thuẫn mạnh mẽ , anh tin chắc chắn bọn họ sẽ thành công.

“Đương nhiên là thật rồi, ai bảo chúng ta chính là ' những người cùng khổ ' chứ .”

Tề Phi Dương cười nói.

Trên đường về, Triệu Quân nhớ đến Kỷ Dao Quang.

“Lúc đó vị đại sư đó nói với tôi, kết quả có lẽ không như tôi muốn, tôi còn nghĩ , dù có tệ thế nào , cũng không thể tệ hơn bây giờ được , cho nên cũng không mấy để lời nhắc nhở của cô ấy ở trong lòng . Giờ nghĩ lại , lại thấy mình suy nghĩ quá đơn giản ."

“Nhưng tôi không hối hận, bởi vì trên chặng hành trình này , tôi đã kết bạn được với những người rất tốt , tuy đúng là kết quả không như tôi muốn thật, đổi lại tôi lại có những người bạn rất đáng kết giao . Hơn nữa tôi cũng đã hoàn thành ước mơ mà mình luôn muốn hoàn thành . Tôi vẫn là rất hài lòng vì từ đầu tôi đã lựa chọn bắt đầu hành trình này .”

Triệu Quân về nhà.

Lần này không phải là đám phóng viên ồn ào nhốn nháo chờ anh ở cửa ga , mà là Tôn Hạo Nam, Ngô Quan và Lý Vũ, những người bạn của anh. Họ đến đón Triệu Quân anh.

“Nghe nói anh muốn mở công ty, kiếm đồng tiền lớn , làm việc lớn. Ông chủ, chúng tôi ở nhà nhàn đến hoảng hốt , cũng muốn ra ngoài bươn chải , cũng muốn kiếm đồng tiền lớn , làm việc lớn, anh sẽ nguyện ý dẫn dắt chúng tôi chứ ?”

Ba người cười nói.

“Sao các cậu lại biết mà đến đây?”

Triệu Quân hơi không thể tin được.

“Chúng tôi xem livestream , biết các anh sẽ trở về nên đến.” Tôn Hạo Nam nói.

Họ không có sở thích gì khác , chỉ thích ngày ngày lướt mạng , xem livestream.

“Cha và em trai anh , thực sự chẳng ra sao ! Cuối cùng chọc cho anh tức giận bỏ đi rồi , họ lại vẫn vui vui vẻ vẻ.”

eyJpdiI6Ik5tQ2pUVmtcL3pVWmZzRkwrWDN1QWhnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjQ5WFNXWXV0TWgyeGR4V2JoRjhjWkR2ZitJMnYrS1BMa2xqR3hmOGQ1NjVCNmlJTlBXY0wwKys1bHVzVm1kMmdjQnR3QzJNZTR3UW5XWU9hcWVEZTBMUVhEcWkweHhQQ2RpUHliR2RwMWZ1N09BWTRyeUhsNlNNZTd3RjZBUXJ2bEVIeTR2dzFvck1wT2ZTXC8zTGM5S1E9PSIsIm1hYyI6IjQ0MmQ5ODcxODRjOTczZDVjY2U3NDFmODQ3MGE1ZGQxN2Q2Y2U4YTJkM2YxZDBiNjc1YTFlZjVjNDc0MTEyYTQifQ==
eyJpdiI6IlBXdExjRFpxbVF0c0hKTzVReXQxR0E9PSIsInZhbHVlIjoiak5lSnFHOGpZcDZLc0Nzc1FXUjlvbVdlT2xrRFVNU21Kd1lMZlY0XC8zSkhPM3Rnd3hCQ3BGM09lYWZzWkZybURHelJRRVA5dlZiN0hkODJXVGN5RXZWTG1rV3g5bUVsa2RleVZDMFlOUVlPS2JqeWVRMFdzejUxZlJEQkpNYXJZaG5zM3Jzc3JjVmZVUGJHV2FLblBUWEZ3TnVBdG5HdzkyMVEyYUtGZCtQOExxZVFMazZKNmpSeVd0UVFJR3U5V2dLak5mM29LTTZUTnJnOTFtbWlYMnpQcXcya3RlUXZNdkVOaFIwVHo5Nms9IiwibWFjIjoiNGU0ZjZhZTM5ZDY2MTg2YTdiZDk2YTU0ZDY4Y2FmNjExN2VhM2I5NjVmOGQ1MWVmZWM0NzM4ODU0Zjc1YTlkZiJ9

Là người ngoài cuộc, họ nhìn rất rõ, chỉ có Triệu Quân vẫn mắc kẹt trong quá khứ, em trai và cha cậu ấy, đã sớm thoát ra rồi.

Ads
';
Advertisement