Nói xong liền ... chạy a !

Không chạy còn muốn ở chờ bị làm thịt sao ?

Mù hay sao mà không thấy đao quang kiếm ảnh hướng anh ta bay chíu chíu ?

Kỷ Dao Quang ngẩng đầu, nhìn Phó Duật Từ vẫn chưa đi.

“Có việc?”

“Ừm.” Phó Duật Từ chủ động đi đến giúp Kỷ Dao Quang làm việc, rồi nói: “Tôi đến để dâng hương , quyên chút tiền nhang khói ."

“Vậy đi thôi.”

Kỷ Dao Quang dẫn Phó Duật Từ vào.

Nhan Trị nhìn hai người, cảm thấy không khí giữa hai người rất kỳ lạ.

Dâng hương xong, Phó Duật Từ nói: “Thực ra trước đây, anh ta đã tới tìm tôi, cậu nghĩ, tôi có nên giúp anh ta không?”

Kỷ Dao Quang thực sự đã bị hai người này tới tới lui lui phiền muốn ch.ế.t rồi , bực mình nói : “Mạng là của cậu , tùy cậu.”

“Nhưng mạng của tôi, cũng do cậu cho mà.”

Phó Duật Từ nói.

Thực ra Phó Duật Từ đã c.h.ế.t một lần rồi, lúc đó là Kỷ Dao Quang cứu anh.

Không ai biết vì sao, nhưng Phó Duật Từ một lòng tin rằng Kỷ Dao Quang là ân nhân cứu mạng của mình, cũng đơn phương quyết định những ngày sau này của anh , đều thuộc về Kỷ Dao Quang.

Nhưng mà, Kỷ Dao Quang căn bản không muốn.

“Cho nên ? Tôi cho cậu mạng, cậu liền phải lấy thân báo đáp?”

Kỷ Dao Quang không biết nghĩ đến gì, trực tiếp cười.

Phó Duật Từ  sửng sốt , “Nếu không thì sao?”

“Không có gì, tôi nói lại lần cuối, cậu muốn làm gì, thì tự mình quyết định đi , không cần hỏi ý kiến của tôi, cũng không cần lấy tôi làm cái cớ.”

“Còn cậu thì sao?” Phó Duật Từ cắn chặt răng , cuối cùng vẫn thành thật nói ra những điều mình biết “Cậu rõ ràng cũng đang điều tra Thiên Cửu rồi, vậy tại sao cậu không nói?”

Kỷ Dao Quang hơi ngạc nhiên, không ngờ Phó Duật Từ lại biết.

Từ sau khi sự việc trên tàu lần trước kết thúc, Kỷ Dao Quang đã cảm thấy không ổn rồi.

“Được, tôi có thể đồng ý với cậu , tôi sẽ không hỏi cậu những câu tương tự nữa . Nhưng ... cậu cũng đừng từ chối tôi được không? Hoặc là, cậu cho tôi một lý do. Một lý do đủ để khiến tôi từ bỏ phần tâm tư này .”

Phó Duật Từ nói.

Nhưng cuối cùng, Phó Duật Từ vẫn bị đá ra khỏi cửa trước khi anh chờ được lý do của Kỷ Dao Quang .

Phó Duật Từ đứng ở cửa, do dự một lúc, cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Tư Lâm, “Alo, tôi là Phó Duật Từ, tôi có thể hợp tác với anh, nhưng có một điều kiện…”

eyJpdiI6IkdpT1VaQlFZdWtiXC85NzVKWG9QMlBnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkxtYnlhZVFLSm9ibTlKYm5tZ2pJUzV5NTI2RTV0MmNtb21nK21pWm5kWVU1ejBrbkNTMFFNU251V0hXMXdnSDNvMGN3S3krdlc2bml3UEhqZHgyWkp3PT0iLCJtYWMiOiI1M2Y3OTllMzc5MzkyYjliZTNjYWNiNDkzZjdiOGU0M2M4YjA5NGYzMTRlOTMwNjE2OTE1NGZkZjBlZTkxZDMzIn0=
eyJpdiI6Ilo0UlpWTm5reG11Q29Qb1wvQ1h6M1ZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJxWElPRVAzQlJxT25TRm0xWGJ4YllidHRqNUF5SW5VbDh2T2NiaEdwRFdsNjd4Mmc2ZXdcL1VabWw1TTVoSjZ5NVwvZUpKdnlrWURiM0Q5QnZXazd5amZJUExmV3hBWE05QVZvMUdMRzIyaitVMUFMcFRuQ1c4cml6TktwMFVWb28iLCJtYWMiOiIxMjc0MjNkZjJiN2I5ZWY3NTAyNjIzNzVjOWI4MDg0NzJhYmI5ZTBiODc4YTk3MzI4OTIzY2U5ZDJiMDNiYWVkIn0=

Một lão nhân quốc tích M Quốc nhìn về phía Thiên Cửu , cất giọng hỏi: “Thiên Cửu , chúng tôi không có nghe lầm chứ? Ông định thu lưới nhanh như vậy sao?”

Ads
';
Advertisement