Người này vẫn còn đến đây, chứng tỏ căn bản không phải là người của mình!

“Anh rốt cuộc là ai? Ở đây không có hàng anh cần, anh mau đi đi!”

Anh ta bắt đầu đuổi Trêu Thanh Vân đi.

Tuy nhiên, Trể Thanh Vân đã đến đây rồi, làm sao có thể dễ dàng bỏ cuộc được . vợ anh ta còn chờ anh ta cứu đấy  !

Anh ta tiếp tục khẳng định, nói: “Tôi thật sự là đến lấy hàng.”

Đối phương thấy vậy, do dự một chút, “Anh cứ đợi ở đây.”

Nói xong, đối phương đi.

Chẳng mấy chốc, người bán hàng dẫn theo mấy người đến, chỉ vào Tô Thanh Vân, “Chính là hắn.”

Nhìn thấy vẻ mặt không thiện ý của những người này, Tô Thanh Vân cau mày giật mạnh.

Đang chuẩn bị chạy, thì đối phương đã lao vào tấn công Trâu Thanh Vân.

Ngay khi Trâu Thanh Vân cho rằng hôm nay mình xong đời rồi, thì cảnh sát dường như cũng cảm nhận được sự bất thường bên trong, liền chạy vào.

Một cảnh sát trực tiếp ấn người đó xuống đất.

Trâu Thanh Vân ngồi phịch xuống đất, thở hổn hển.

“Làm anh sợ rồi.”

Cảnh sát vỗ vai anh ta.

Trâu Thanh Vân vội vàng nói: “Mau đi lấy hàng đi!”

Họ đã phát hiện ra điều bất thường, chứng tỏ sắp chuyển hàng rồi.

Quả nhiên, khi cảnh sát đến nơi, những người đó quả thật đang chuyển hàng, nhưng thời gian quá ngắn, vẫn còn sót lại không ít hàng và không ít người .

Cảnh sát lập tức bắt giữ những người đó.

Đương nhiên, cũng có một số ít người chạy thoát, lập tức báo cáo những chuyện này lên trên.

Đồng thời, Trâu Thanh Vân sốt ruột nói: “Đại sư, vợ tôi đâu rồi?”

Kỷ Dao Quang nhìn những người bị bắt, rồi chỉ chính xác vào một người, “Đưa người này đến đây.”

Người đó trông rất bình thường, ngay cả khi đặt giữa rất nhiều người, cũng không thấy có gì đặc biệt, nhưng nếu Kỷ Dao Quang nói đưa đến đây, thì chắc chắn có điều gì đó khác biệt.

Ánh mắt người đó chớp nhẹ, rồi kinh hãi nói: “Tôi không biết gì cả, tôi chỉ là công nhân, tôi thật sự không biết gì cả!”

“Mạnh Đạt, anh thật sự cái gì cũng không biết sao ?”

Giọng nói của Kỷ Dao Quang truyền đến từ điện thoại.

Mạnh Đạt nghe thấy cái tên kia , cả người lập tức sững sờ, đây là tên cũ của hắn ta, sau này ra ngoài xã hội, sợ người khác điều tra, nên đã đổi tên.

Đã rất lâu rồi không ai gọi hắn ta bằng cái tên này nữa.

eyJpdiI6IjRCa3RnM1ZreDB5S0JPWVlySFhUQkE9PSIsInZhbHVlIjoiV2NxXC9oaThqRlNJVkttRWZDMHlPaXc2SjFlUFhMYXpjdGVSZXdwRURWMndpK1crenZqY29mb21FeU1nQ1BFaVZUZURteFUrVFdmR1NRYmx4c0ZFaTFTaUgwaTc4Y21Gczk0S2JVMm1RYTZ0cmszcHorWjllbXV0SWpXYlNWcXUwcmY2WExlZDZLQWZBdlZHWEhBUitSUkxQTE1qaTNWa3EzNXNkTjNiRURrallTOEdJSlp4aU5PYW9Gb1NlaGdVV056RlNyOHd5RjZcL1ozRDR5NkN6ZHBkcHBuRzFCaUNtTGc1XC9UZkFMdmhHK1l2N3R1Q0pzZUNOcFRSMU0rOTJTQ2orZWlSM0VIaW9jbFlXWmZxNDZDMnhnNG5jbXowNEhneG5XejhYNFdibitWUUhcL2NYWTJ2eVQ1eUhWSUt2MkFBbEkxcm8zRzB2V2RNUWJQTWFmRXJqdVBtQ0VKRmoxNE1ZdkhpUUVaTk56ST0iLCJtYWMiOiJhNmQzNjIwOWYxNjYzN2VkZmEwODQ1NjE5MDc3ZmExODg5MDFlYzY0MGM4ODkzZjQxMThjYTNkNjg4NGI5YzJiIn0=
eyJpdiI6IkU0Q2VUZDB6WXFQYURvRmlsN3pCZXc9PSIsInZhbHVlIjoiOStDT3B2N05ZV2lrVXJ2cm8rYWlnWUpONnBDQVJtV1VnRzNHaDdibmtYbFVIRmUrc1BwV1wvbStuU293VkVRUUFZVU13T250Qno4cWNcL2xET3FvZUFpWHViMk9yT0lZa2VxQ2RzcTZyZXg4WkVuM3IzT3lSYWJCeVJrWmYzWXZiTXBWdzAyMncxUWZFdHZ4UU5taXRNT0Z6cTBWTHN0K1J4YnBzS0Jmejdzb1ZjRExBdWlRTERVU2NHczlOU2c1Nm9lVXVEcDVRRFNoejVndEk0R2I4WWdRPT0iLCJtYWMiOiJkMmM4YTU0MDIzYjBiNGRhY2QwNjFkODQwYWMzMzExODYxYzcwZDE5MWU3YWMzNDE1MWVkOWY5OTc0Njc3NGVlIn0=

Trâu Thanh Vân bị vẻ mặt thành thật của anh ta đánh lừa , không khỏi có chút tin tưởng, “Đại sư, có phải tìm nhầm người rồi không?”

Ads
';
Advertisement