“Anh chắc hẳn rất muốn biết tôi đã trốn thoát như thế nào đúng không?”

Vệ Mông thản nhiên nói.

Tư Lâm cười một tiếng, “Còn có thể vì lý do gì, chẳng phải là vì có Thiên Cửu hậu thuẫn sao ? Vệ Mông , tôi không nghĩ ông lại là một kẻ nhàm chán đến vậy , cố ý gọi một cuộc điện thoại đến chỉ để cười và nói những chuyện tôi đều biết rồi thôi à ? Ông có thể nói chuyện gì mà tôi không biết không ?”

Vệ Mông ở đầu dây bên kia rõ ràng không ngờ, Tư Lâm lại biết?!

“Được rồi, nếu mà anh thật sự đã biết rồi , thì tôi sẽ nể tình anh từng là cấp dưới của tôi có thể tiết lộ cho anh một vài thông tin . Có điều , tôi có thể cho anh cơ hội này hay không , thì còn phải xem anh có nguyện ý …”

Lời của Vệ Mông chưa nói xong, Tư Lâm đã ngắt lời, “Được rồi, có gì mau nói , có rắm mau thả , dong dong dài dài còn giống đàn ông nữa hay không ? Còn nếu ý ông là bảo tôi giúp các người, thì tôi cũng coi như nể tình ông từng là cấp trên của tôi , chân thành khuyên ông một câu : Mau tắt điện thoại , sau đó lên giường , đắp chăn , nhắm mắt lại , đi ngủ , rồi mơ một giấc mơ thật đẹp đi , trong mơ cái gì cũng có . Hiểu ?"

“Tư Lâm, anh không cần rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt?!”

Giọng nói tức muốn hộc m.á.u của Vệ Mông truyền đến từ đầu dây bên kia.

Nhưng Tư Lâm cảm thấy ông ta quá phiền , đã đơn phương cúp máy, đáp lại những lời nói của ông ta bằng một chuỗi tít ... tít ... tít .

Vệ Mông không thể tin nổi, hiện tại không có ông ta toạ trấn ở Cục Quản lý Đặc thù , Tư Lâm đã coi đó như sân nhà của mình mà càng ngày càng quá kiêu ngạo rồi ?!

Vệ Mông thật cẩn thận nhìn sang Thiên Cửu bên cạnh, “Đạo trưởng, hắn không biết điều.”

“Không biết điều, vậy thì g.i.ế.t đi.”

Thiên Cửu nhìn báo cáo mới nhất được gửi đến.

Vào đúng lúc này, có người xông vào, là Johan.

“Thiên Cửu, sao ông lại g.i.ế.t thuộc hạ của tôi ? Ông có biết không hắn ta cũng là một quân cờ của chúng ta ở Hoa Hạ không ?”

eyJpdiI6IlhhRENtM3R0cGljOVFrcTlpcGtZcVE9PSIsInZhbHVlIjoiRnNCWXlmaEtRNzBcL3Zqc1d3WktBNXJpU3d1UXFhQUlRYnVwOFUySFRYOUdHS1pYUGN3cG0ydnpHOXFkNE82WU1abXQ2VEoyVEhmZzc5TkR6NDltaGtIWnVRWVZ0bG5XUjlSdFJqOWJaMkxpUlJpOWg2Y2hGMUViN1JHWWlxSkNvcjd6YlA5bWFEXC9KN1MxdGdCXC9aRUl3PT0iLCJtYWMiOiI0OWRiMjhjMjY4MDkwY2ZhYTc4Zjc0ZmUwNDVlMzBiMTNlNjdhMjk4NGMwYTBhZTJiYzM2NDdmMTRiZDMwMzg1In0=
eyJpdiI6Imd2dXV5VlpuVmoxb2NaczRiXC9acDJnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImlnZDBPa0hnSDZicTNSbmVYdXVxMVdlMkR4UFkzZnh6MmJwZ05zejBVQlY0NVlabFBpZ1FJTUZnUWZiM0RXaUozaU94am1wNzBLY0hPaXhHQjgwbWticFEzMjFUQ2lwcVdmdVB1ZGt6T1JOcWhld3Azck5FV25YUlZXamx3em9RZEIrQ3VRSlJUYVwvbGI0bDQzQnhnV0pVUk9kaG55a1hrM25SeURoRElMMmVYdnNBZjQ1Rmo2SkdmT1BSM2RkTnJPbHh4UWRpQ2ZLaHBrSFhSVFljSnIra2RLM2t2RzhqQ2l2ZUlzMjB2c0FCT01jYnNmd2pBUkIxQm41bGlMMytFTHNMb0UzcWVKbzByWDdEQXJoaGVVUGhNU0Vrd3ROOStGeFwvY09JUEIyaFdCSjJiUm9COXAxNmJhclB4a252dVNyV1pWb2ROY1hLTldZWUx1aURkR29zS2hyWXY3KzBRUW5Hb3psb0ZtVDVjcTM2WkNRcW0wblBlYmh5OUpLRitBSTllQjVhZTR2ampVV0xjaFVUNnV0WnRtUTA5ZktYc2VlbDNFbUFtVDdKUElSZ1ZxXC92SXZaUEU0V3J1QldOdzhBaE1nWlRXNXM1Q2MrY3BLcURvdzJhUXViTmRFT2RwN1IrTk5ST1dzNkU5UHdVbDJIZVNIaCszSTFJS3ZnbnVCZWZoTTM3VExTc3l5bHg0OGNhUVwvN1pwVE9abFNnWlV2MWJFRTRUWG5uU0VlMit5bXliaVRxbmpKQVhNbEN1NFkrbEQ5cjg2Q0JUQWtBY2FKaVhnOXhFTnRlRkx6RDJiZ0FBbzZqYkV5M2loZ3JCeG1XaDE3OGZ3VnVTektHQVpMQlF3UzhpUTRsakRcL2VwdlRST2FlMXFpQkZ2bW5iMko1NllEdmE2Q3BkRWNSTzJvRENRcTJDcTdkRmdtS00zekdXT2l6RU96TytiTnJ4dkZtb0NnbW9IWHhpVHJTNjZCbURlNFhqVXF2QkRPK282c0h2dlZHSXZ2THJcL1FOOFlaM2xvVGxPc2sxNzVlSkkyc3E0a3VRS0ZlNzhTR0w0NmJMdDRVbDhTbHNMS3R6d0V5a1ZLNlBHQ1U3VmZ6bzVnNHFoME5ZK09KUEV1bnk1UlZ4UzVTSmQzWHBrajdcLzdKZWJKOWE0VGh5NTZLUnh2bEtBcDBPN0NHUUNRZjdRYVZDYk40K2FSWWZGTXRlRFQ3N3liN0VcL2xVYUZLUDlKVnFQeUhBVG9CUXhlckUyUU5HQmVxZW12RHd3cWFWekdaWnBrIiwibWFjIjoiNTZmNzRmMjMzYjQ2ZTViZjFmYzFjMDQ0Yzg4ZmQwM2Y4ZDc4ZDAwYTk0YjE3Mzg4MmU5ZjI3Mjk3MTFkMWMyNSJ9

Ông ta có biết việc bồi dưỡng một người như vậy là có bao nhiêu khó hay không ?

Ads
';
Advertisement