[Đáng sợ nhất là đứa trẻ vẫn còn tỉnh táo ! Đứa trẻ còn nhỏ như vậy như vậy mà lại ' bị buộc phải ' cảm nhận rõ ràng cái c.h.ế.t đang đến rất chậm, từng chút một, trong sự tỉnh táo đáng sợ , đầu óc quay cuồng, lồng n.g.ự.c như sắp nổ tung, nhưng không có cách nào thoát ra. ]

[Đúng vậy đúng vậy . Rõ ràng là sự tra tấn này không chỉ hành hạ thể xác mà còn bóp nghẹt ý chí, để lại bóng ma tâm lý dai dẳng, ngay cả khi còn sống sót.]

[Nghĩ thôi đã thấy sợ rồi.]

[Đứa trẻ có thể mặt không đổi sắc , thậm chí cảm thấy sung sướng , hả hê khi dùng hình phạt này lên người một đứa trẻ khác , nhìn đứa trẻ đó giãy giụa trong tuyệt vọng cùng đau đớn mới đáng sợ chứ!]

[Không báo cảnh sát sao? Chuyện này quá ác liệt, tuyệt đối không thể vì tuổi nhỏ mà bỏ qua!]

[Đúng đúng đúng, xem xét đến tuổi nhỏ của hắn, tuyệt đối không thể bỏ qua!]

 

 

 

Lưu Nguyệt cười khổ: “Chúng tôi đã báo cảnh sát ngay từ đầu, nhưng đối phương cực kỳ xảo quyệt. Đông phương không chỉ bịt kín mặt suốt quá trình hành hung mà còn né tránh tất cả camera giám sát. Cảnh sát đã điều tra suốt mấy ngày liền nhưng vẫn không thu được manh mối nào.”

Nói xong, Lưu Nguyệt lại nhìn về phía Kỷ Dao Quang trên màn hình, trong mắt tràn đầy sự cầu khẩn.

Kỷ Dao Quang không lập tức trả lời có thể tính được hay không, mà hỏi: “Con trai cô có ở đó không?”

“Có! Tôi đi gọi nó!”

Lưu Nguyệt cầm điện thoại đi ra khỏi phòng ngủ, đến trước một phòng khác, gõ cửa.

“Mời vào.”

Đẩy cửa bước vào, trong một phòng trẻ em được trang trí ấm áp, một cậu bé khoảng tám chín tuổi đang ngồi ngay ngắn, đang làm bài tập.

Có thể thấy cậu bé được cha mẹ nuôi dưỡng dạy dỗ rất tốt, khuôn mặt trắng trẻo, quần áo gọn gàng, các vật dụng trên bàn học đều được sắp xếp theo kích thước cao thấp, ngay cả chữ viết trong vở bài tập cũng rất ngay ngắn chỉnh tề , nhìn tổng thể rất là đẹp mắt.

Thấy Lưu Nguyệt bước vào, cậu bé ngoan ngoãn gọi một tiếng, “Mẹ.”

Lưu Nguyệt đi đến, xoa xoa đầu cậu bé, “Tu Văn, mẹ đã tìm được một vị đại sư rất lợi hại, cô ấy có thể giúp tìm ra người đã bắt nạt con, chúng ta chào hỏi đại sư nhé, được không?”

Nghe nói đến việc tìm người bắt nạt mình, trên mặt cậu bé rõ ràng lộ ra một chút sợ hãi, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

eyJpdiI6ImxSSGxvUmZhYTN5SjJUdURDRUhIWUE9PSIsInZhbHVlIjoicW5pUXFyeEdDck0wa0RVT0kwUTlrWUU4WEpYKzFjQXlnM3U3ck9DUlY4c05UR3lsSmxmMkJNR1ZCRFR1amYzSWZpZGwzYk9tVXhxSWEwd1NKNENRNERMeHB2NXhzbmx6c2pLZWlBYUNBXC9IZFVJWjU2VWtMVG8xM1FCRm1zZSt3NUl1MVJzVkhTZkFYVVp5aUYyWVNjcUlrVG10a1NGbEZvYUllbTY2dk9sNWFoT2dCVXB6M1NtTEhlZ1JzVXVzcFd5N0FxMDluejF0djIzdzBMeGZ5em9JalVzMWZTenRRQzI4TW9nQlpCVHZ4U2VlRFNPYlhhVGc4cG5pa1dVWmRPQm1WZDhxZUU0Q2ltMTMrcklrbmh3M0x1cHM5eVJ0dlJWMDF0ZHc4ekdqVmFZeDB1UEFLUE54RHY4ek9uWDJrMFJmMjhSNnRYZVR3Rm0xbERJcEZDOVd3YjBiOU9LUHFcL3VmTGZOZjRnNUNIZ25KanRLV244aG9wUUwydjRGbDg2ZFU4SHcwWnkxUUhrSko0TVBJSEc1VmR4OTh0YVorS0xDdWY4RDFTQzRFaWFSNCs2c3VkblFmbCtoQ291Q0UwcmlHemRuVEdFYnJkRlArZmswMHFcL05UcDRzTEtwOWxMcVNVWHM2TEdBZUFFdURJc2RPWnpEZkkxdElxSXBpVXpuS3J6SnlSRHlIM1F6TG55MnBhZDJ6a0RRUlwvVkU4c05WcERENTd2U3FsdDVjM0NZYTV6cmFSeXJtR2xnSm1XRDdLcklOdmc4UzBcL0R3UFVvTWFidjlVRmhXazBnbWxocGw5K0tXclZNaFQ5UkVQeUJrNzFLOWluSUdSK2RhcHJEIiwibWFjIjoiMzg1ZTI5MWQ1NGQ2ZGQwZjA5ZjY0MWE2ZjA3ZmEyOTU1ZTUxZDdjOWE4ZjBkYjBjZGVkZjVlNTZlZDczNDMzZCJ9
eyJpdiI6IlFwWUoxa0VXY1VKaG1cL1J3VnFVK2NnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IllwTWdOeFwva0Q1VU1lRm16cHFqRVQ1QkxtNEJ1QThpNGhpa2RiN2JnQTBaUzV6dk8rNUJad1I0TEwzSHpTQlhzYkNPOEhXRFowR0hJT2Nuc1dGV2NxSkUzbVdpdUpnaTd3UkxNcjBRV2RIY0UrRzlFVVRFQlNnbVhISEtEV3VaSmxVcGpCRWE5bWdIYnFFODM2UStGWFR2RFBYZmFLUGs5ODN4RkhScWdvaVo4Slk5OTVaYTc4RWpRc3dhRjAxYnFySlU2bWxWZkJhTzNcL2hJeXJLd1FFNlhleG5LRGFZeWprXC9ENURSQ3Q1TjNMU0VvalwvZUJoMEl2OWp3ZGhyd3c1ZjByQjlpUzd5RFp1TXEweElTaFZHdz09IiwibWFjIjoiMDRhYWEzMmIwY2I0NmZmMGE0N2I5YmFmMDYwZmUzODhhOTEyMmIzZjE0OWY2MzgxMTkxZTNjNzE3NDI1NjI5MyJ9

 

Ads
';
Advertisement