“Quan tâm sẽ bị loạn, cũng không phải là chưa từng có.”

Cảnh sát Vương là một sĩ quan kỳ cựu gần 50 tuổi, dày dạn kinh nghiệm phá án, hơn nữa còn giỏi đánh ' Thái Cực quyền '.

“Người nhà, tôi hiểu tâm trạng của cô, tôi cũng là cha của một đứa trẻ, đặt mình vào vị trí của cô, nếu là tôi, có lẽ cũng sẽ cuống cuồng tìm cách chữa trị. Nhưng loại mê tín dị đoan này thực chất đều là lừa đảo, cảnh sát không thể vì chuyện này mà ra tay.

"Mẹ đứa trẻ, tôi hiểu tâm trạng của cô. Bản thân tôi cũng là một người cha, nếu rơi vào đường cùng, có lẽ tôi cũng sẽ làm mọi cách, tin vào bất cứ điều gì, chỉ cần nó mang lại hy vọng cứu được con trai mình. Nhưng những chuyện mê tín phong kiến thực chất chỉ là lừa gạt. Cảnh sát làm việc dựa trên bằng chứng, không thể mở cuộc điều tra chỉ vì những điều mang tính tâm linh."

“Cô cứ về đợi trước đi, nếu có tin tức, tôi nhất định sẽ thông báo cho cô ngay lập tức.”

Cảnh sát Vương là một cảnh sát già, trên điện thoại chỉ có phần mềm văn phòng, không có phần mềm giải trí, cũng không mấy khi xem livestream.

Đối với một số thứ mới mẻ, cũng không mấy tiếp thu được.

Rốt cuộc, suốt bao năm qua, họ vẫn luôn phá án theo cách này, và cuối cùng đều tìm ra sự thật. Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Lưu Nguyệt tức giận cười : “Vậy xin hỏi rốt cuộc còn phải chờ đến bao giờ? Con trai tôi vì sợ đến trường đã phải xin nghỉ mấy ngày. Chỉ còn hai tháng nữa là đến kỳ thi cuối kỳ, ông có thể chờ được, nhưng con tôi có chờ nổi không?”

Cảnh sát Vương vẫn kiên trì nói: “Chúng tôi đang nỗ lực điều tra, xin cô hãy bình tĩnh.”

Lời nói thì có vẻ lịch sự, nhưng thái độ lại thực sự khó chấp nhận.

Lưu Nguyệt hoàn toàn bị kích động, trước đó vì là một người có tố chất tốt đẹp , cô vẫn luôn nhẫn nhịn.

Không có bậc cha mẹ nào, khi con mình bị bắt nạt, vẫn có thể giữ bình tĩnh.

Trước đây không có manh mối thì còn chấp nhận được, nhưng bây giờ kẻ bắt nạt đã lộ diện, địa chỉ cũng đã có trong tay cô. Vậy mà cảnh sát – những người chịu trách nhiệm điều tra vụ án – vẫn còn chần chừ, thoái thác. Thật sự không thể không khiến người ta phẫn nộ.

“Vị nào là lãnh đạo ở đây ? Lãnh đạo các người ở đâu?

eyJpdiI6InNDeml0ZkRoRDVyeThvN0xoN2dtT1E9PSIsInZhbHVlIjoiYUJzUFF0VUlRSTF2UUpIUitHb2pDR1BQSGFIZzJcL1RPOUx6TzkwTk9nc2IzY0QxeTFpR09wUmtGZmlUYzRka3Q2eld3YlRuYmZJMkw1UmpXQ25zZm9IMW8xd0YwRG1mTDlyY0Ewak5yYTRpVVRLeVpFQjNxSVdJT2VUTDlkaUFjVytRT3FkK1J1ZXdzWHVHVzVSMHl0MXlKb2szR0xDZGQ3VGsrK2VrY3k1Q3NvendBK2puZ3RcL1o2RWVpRkY2a2dLYU1YSjNocld6WGQ1K3VJZzMwZnJnPT0iLCJtYWMiOiIwMDE1NGViYTk2MDA0MTM2YTg3ZDlkNDRjYmY1YTAxZWRjNjczMmUyZjQ4NTdmNDdiMzdmMDM2NGFlNzZhZTVlIn0=
eyJpdiI6IjBrQ2xScytlZE1PWEl2VCt4ODdpekE9PSIsInZhbHVlIjoiamQzUWEwc09BUEwyWU93MjhWb2xvVVdpZ2M3UkEzQjFWWElNckYzWUN0R3h6K0E5UVN0T0dTNVhvS3U3TVFRTTBRV2FXdnZ3UjVmbU82azhvbXYrMXhzalNKdCtyZlkyWU1GaVlwUkdab0RKMnVORFBqTEMxYkRZNWtYb21UU0M1ZUtwbDJzWFRnWGJmbHlwb21rNmFlUmMwSDIzcUVrTmp2b2FZRHQ0MXBoTE9qN1I4U1BpNFFTMlFuVU1KXC92NENnNXZ4bDBwNmFKMVNzMjhLSHIxNVwvbTVrV1wvM1RObyt6eElqbUN2NTk2K0xIVGY5NVJqUEhhYXphemhycnR4a1VcL2lEaW9pVEh4bXVERjBYRjN1cU1tbklKWFN2dExwa1dDSFRhMmRWNFdJbTV0bUVKUjhxSnFOWmhrYUxIS2w3aDBUTlBpZVNGOUJQMjBQNHgwOFwvNFExb0g5UWR1cmlET2JZXC9qWW81bHdJeVR6OWxHVkpFK0N5MGc4MFVPZTNcL25CZlpBN0FMUlJUU3NqK2hubnRoVHc9PSIsIm1hYyI6ImMyODMyMWQ3ZWQyOTI0NzlmYmYxOWM4NTNiYTFhODE4MWExMDk5NzRhODYxYjk5NTg0NmVhOTgyMGU4MDllN2QifQ==

Lúc đầu, anh ta còn tưởng mình nghe nhầm, dù sao vợ mình xuất thân từ dòng dõi thư hương , chính là từ nhỏ đến lớp đều được hun đúc trong môi trường đó , bản thân cũng được giáo dục tốt, bình thường đối mặt với ai, cho dù là người mình ghét, cũng đều là áng vẻ nhã nhặn, giọng nói ôn hòa và từ tốn.

Ads
';
Advertisement