Loại địa điểm này là sẽ không cho phép người lạ tùy tiện ra vào.

May mắn là có cảnh sát dẫn đường, mọi người đi vào khu dân cư một cách thuận lợi.

“Số 9, phòng 1503.” Xác nhận lại số nhà lần nữa, Lưu Nguyệt chắc chắn gật đầu, “Đúng rồi, chính là đây.”

“Các người lùi lại một chút, để tôi bấm chuông.”

Cảnh sát Vương khoát tay với họ, nghiêng đầu ra hiệu cho học trò, “Bật máy ghi hình lên.”

Tiểu Ngô ra hiệu OK.

Leng keng. Leng keng. Leng keng leng keng.

Bấm đại khái bảy tám lần , máy liên lạc mới truyền đến một giọng nữ có vẻ không vui truyền ra :“Ai đấy?”

"Chào chị, chúng tôi là cảnh sát từ đồn cảnh sát đường Kiến Quang. Chúng tôi có một số việc cần trao đổi, mong chị mở cửa và hợp tác với chúng tôi."

Nghe nói là cảnh sát, người bên trong cánh cửa đột nhiên im lặng một lát.

Sau đó, cửa lớn kêu cạch một tiếng được mở ra, một người phụ nữ xinh đẹp được chăm sóc rất tốt xuất hiện ở cửa, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc, “Có chuyện gì vậy? Trước phải nói rõ ràng nhé , nhà chúng tôi xưa nay an an tĩnh tĩnh , chưa bao giờ làm phiền nhiễu đến người khác.”

Ngoài làm phiền người khác ra, cô ta thực sự không nghĩ ra, cảnh sát còn có thể vì lý do gì khác mà đến nhà.

“Không phải làm việc phiền nhiễu người khác, chuyện này không thể nói rõ ràng trong một hai câu, hay là vào trong nói chuyện đi.” Cảnh sát Vương chủ động đề nghị.

Triệu Mạn cũng không từ chối, mở cửa cho họ vào, “Không cần thay giày, trực tiếp đi vào đi, cứ tự nhiên.”

Mọi người bước vào nhà.

Cảnh sát Vương và Tiểu Ngô trước tiên xuất trình thẻ công tác cho đối phương.

“Chuyện là thế này, Triệu nữ sĩ , gần đây trường tiểu học Lê Quang xảy ra một vụ bắt nạt ác tính, nạn nhân chỉ đích danh kẻ bắt nạt chính là con trai bà, Dư Tử Minh, hiện tại cậu ấy có ở nhà không?”

“Con trai tôi ? Bắt nạt người khác ?” Triệu Mạn vẻ mặt khó tin, “Các người có phải hiểu nhầm chuyện gì rồi không?”

Không có lý do chính đáng, cảnh sát chắc chắn không thể tự ý điều động lực lượng.

Cảnh sát Vương chỉ có thể đẩy trách nhiệm cho Lưu Nguyệt, “Là vị Lưu nữ sĩ này tố cáo con trai cô bắt nạt con trai cô ấy.”

Lưu Nguyệt cũng không chối cãi, trực tiếp cứng rắn nói: “Có phải hay không, gọi người ra hỏi một câu là biết.”

eyJpdiI6IkU5Nm0wQUR3OGprcVJ5UFVQdEZmUUE9PSIsInZhbHVlIjoibUFQbmdTSGNTMDBGUzRmbzBmbjBEdGxRWWNuVUpvdmp0M25MTDR5QytlbWh0eU5aY3J2enJHZkI0Q0pmNEp5UG9hU21DbGd0d0I0NFB4dGE2K3VUN08rd2thZHoyVFQ3NitnTERcL2FjeHU5eHQrVnFoemtFTTF0dDFYNnpuaUlyTit5Z0F1a2R1TDB2UjI5TUVTNzhING1ZNHNJVFlWOEhWTjdtT2lycDNQMUNvUnh2RWlcL1psWVhwbUxYRVBoYzR4UTFlQzZBYk0wQ1oyaWs3M1hGTzZhanRpSVpvbmZkNFhZT0tcL204Tm0rdHBJSEx2T0tCMGxTYzBKeURoWnpFMTV1bnpHQTVGQ0tQRkJmMFVieU8xQStFMzlVXC9abzNyTGtEZUZUQkptaTVJakRcLzVaeUFSK3dsTkpnWVMwaVFSK2JmUit0MmNqSzZoenBYS01saFN2ZXdBVXI2MXA5RUQ1ZkZSVW1nYlo3WUF3bmM2OGVlc3VKRVVoRXAwYm9tekFiRFdta3dvTnFmZDR3MWVcL0pVTkNcL1Z2bzR5bTlaZTNcL2lGaEdhN21RV1wvMD0iLCJtYWMiOiJlMDE0YzU1MzYzYjFmNGE1NmMxZjZkZDNiMTUyOGZjZDBkMzExOGM5N2MzYjUyYWFjN2Y3YTM5MWYxNTYzOGQyIn0=
eyJpdiI6IjQ3YnY0c1JqM2lGMldcL1h3RDljTUZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImZcLzRMSGNsQzVsczhZREY4aTNhejZCcmJWbDFBR2tXcElYaFdoak82Z3JmNFY5MmM4S3J5R1VqZ1psdlpwOFRVbTkxVzNMWGVlUFZvZzQ2NzYrNGtKWVwvNXpcL0NqSmhJbnYxWmp2XC9vQTFDeU9GWFlDSDdXellaYTNDN1g2R0lBQVJoSDZwT2RSNnlRQzdUbFVtamRyTUdIYXY5WjhDUUF4M2lJc2YrU2xCckhoc2hqZUVVR0NXKzYrNUpOamFOb2NWQ0Iza29kK0twN0kySUxEb0VDQkFiUGNmdDhIWUJMN3QrYUMwU09XK3RNUERSZFlSWERHYUh0RSs3TlI1bjlkaHZvdTdxckVmYThxZ2o0d3lZZWl4Y25xM2JqOThYbmxLZ2NrSnZPK2ZnZlFOTWlmdzNidnlpZHprRnY3aVo5ODBBSkNSRWd2XC9UXC9LU2VRZVwvWVg2TWVEcGVTc3VOU1FIdnVySHh1VnVJTlpYSVhvT01aV3Rkd3AwYktraFlTOVBBczZcL3oyWWdmMmdVenZGc1NnWnpsUitwQ2wxYXJkOW5iTWxKWExrWGZHa0VBQ2tqSmtoZFM4SW1jV1BJWGFXTVljTGtaeURYdCtzUGJIV2RLTG5YVnZKSmNYQ0R5cDR2SDgyNUdSODJXSFFvZE9LeXlNbG9mQnp2VzRNQjh6MVQiLCJtYWMiOiI3MmMwOGM5ZmEwNjU3Y2MwYjZjMTZiZjcyMjYxMmE5N2NkMDY5ZmE1ZDM2MGY4MGE3Yjk1N2JmMGM3NzE2MWQ2In0=

Triệu Mạn nói.

Ads
';
Advertisement