Mấy người Ôn Hiến Chi nhìn Lục Huyền Diệp đang ngây thơ tươi cười, mỉm cười gật đầu.  

 

 

Sao cứ cảm thấy tên này bị ngốc ngốc vậy nhỉ?  

 

Lục Huyền Diệp lại nói tiếp: "Vừa rồi mọi người đang nói cái gì mà năm người mạnh nhất đó?"  

 

"Ồ, là việc sư phụ của bọn ta là một trong ngũ đại Thần Đế mạnh nhất!" Lý Huyền Đạo khách khí đáp.  

 

Dù sao Lục Huyền Diệp cũng là tiểu đệ của Tần Ninh, mấy đệ tử bọn họ theo bề phận cũng phải gọi Lục Huyền Diệp là thúc thúc.  

 

Chưa kể, phụ thân và mẫu thân Lục Huyền Diệp đều là Thần Đế. Không thể chỉ vì trông người ta có vẻ ngốc nghếch mà đối xử với người ta như kẻ ngốc thật.  

 

"Ồ?"  

 

Lục Huyền Diệp nhịn không được nói: "Đây là một chủ đề rất gây tranh cãi".  

 

Nghe vậy, mấy đệ tử xung quanh vội vã sáp lại để hóng hớt xem vị thần tiên thượng giới này sắp tiết lộ thông tin động trời gì.  

 

Lục Huyền Diệp ho khan nói: "Trong năm vị Thần Đế đứng đầu, Mục thúc chắc chắn không có tên".  

 

"Vô Thượng Thần Đế mặc dù gọi là Thần Đế nhưng thực ra đã vượt qua cấp độ Thần Đế từ lâu. Chỉ là Mục thúc không phân biệt cảnh giới cao hơn, cho nên mọi người vẫn cứ gọi thúc ấy như vậy".  

 

Một số đệ tử đã sớm nghe Tần Ninh nói về mối quan hệ giữa Lục Thanh Phong, Tạ Thanh và Mục Vân, cho nên khi nghe cách mà Lục Huyền Diệp xưng hô thì cũng không có gì ngạc nhiên.  

 

Nhìn trong toàn bộ Thương Mang đại thế giới có hàng vạn chúng sinh, số người có thể trìu mến gọi Vô Thượng Thần Đế là Mục thúc có bao nhiêu?  

 

Đó là thần tiên một cõi kia mà!  

 

Mấy người Ôn Hiến Chi cũng biết, nếu họ không trở thành đệ tử của Tần Ninh thì có lẽ cả đời này họ cũng sẽ không gặp được vị Vô Thượng Thần Đế trong truyền thuyết này.  

 

Lục Huyền Diệp tiếp tục nói: "Ngoại trừ Mục thúc, những người khác thì hơi khó nói. Phụ thân của ta Kiếm Thiên Đế, cha của đại thẩm Tạ Thanh, ông nội của Tần ca Mục Thanh Vũ, mẹ của Tần ca Tần Mộng Dao, còn mẹ của Viễn Phàm ca Minh Nguyệt Tâm. Năm người này... nhiều người nói họ là năm người mạnh nhất. Có người lại xì xào người này người kia chưa đủ mạnh, dù sao thì chuyện này ở trong Thương Mang đại thế giới còn có nhiều tranh cãi".  

 

"Cũng có người nói, Tiên Thần Đế Quy Nhất Tiên cũng đủ mạnh. Cũng có người nói, kiếm pháp của Tuyết Kiếm Thần Đế có thể sánh ngang với Mục thúc, Mục tổ phụ và phụ thân ta. Lực công sát mạnh, thực lực cũng không kém cạnh. Có người nói Thiên Âm Thần Đế cũng có thể vào bảng xếp hạng này...."  

 

"Dù sao năm đó, mấy người mẹ của Tần ca đều nhờ Mục thúc mà trở thành Thần Đế. Lúc đó mọi người đều cảm thấy thực lực của họ mạnh yếu không đồng đều, nhưng qua hàng triệu năm thì hiện tại ai nấy đều mạnh đến đáng sợ..."  

 

Nghe Lục Huyền Diệp nói xong, mấy đệ tử đều gật đầu.  

 

Diệp Nam Hiên không khỏi tò mò hỏi: "Vậy còn sư phụ thì sao? Thực lực của sư phụ hẳn là đứng trong năm người đứng đầu!"  

 

"Hả?"  

 

Lục Huyền Diệp sửng sốt nói: "Ngươi đang nói nhảm cái gì vậy?"  

 

Nghe xong lời này, mấy đệ tử đều đưa mắt nhìn nhau.  

 

Lục Huyền Diệp không khỏi cảm thán: "Trong số các Thần Đế thì Tần ca chắc chắn có tên trong danh sách năm người đứng chót bảng!"  

 

Lúc này, Lục Huyền Diệp hỏi tiếp: "Các ngươi nghe ai nói Tần ca nằm trong top năm người đứng đầu?"  

 

Mấy người Ôn Hiến Chi không khỏi từng người một ngước mắt nhìn lên bầu trời.  

 

Lục Huyền Diệp lập tức hiểu ra, vội vã ho khan nói: "Ừm, kỳ thực ta cũng cảm thấy Tần ca  

 

chắc chắn ở trong top năm người đứng đầu. Người ta nói huynh ấy nằm trong top năm bét bảng, đó là do mọi người trong Thương Mang Vân Giới đều hiểu lầm huynh ấy. Dù gì các vị Thần Đế cũng chưa từng giao chiến với nhau nên mạnh yếu khó mà nói rõ. Tần ca bề phận thấp nhất trong số các vị Thần Đế nên bị người đời coi nhẹ cũng là điều dễ hiểu".  

 

Nói xong, Lục Huyền Diệp còn bổ sung: "Ta nghĩ các ngươi cũng giống như ta, cảm thấy Tần ca chắc chắn nằm trong số năm người đứng đầu!"  

 

"À, đúng đúng đúng!"  

 

"Đúng vậy, sư phụ là mạnh nhất!"  

 

"Ta luôn cho rằng sư phụ là người mạnh nhất!"  

 

Một số đệ tử vội vã hùa theo.  

 

Lục Huyền Diệp nhìn mấy đệ tử cười ha ha.  

 

Cùng lúc đó.  

 

Trên bầu trời.  

 

Tạ Ỷ Tuyền nhìn Lạc Thiên Khuyết và Mặc Tồn Thiên, bàn tay ngọc khẽ phất, giọng nói lạnh lùng: "Hai vị có nghĩ rằng một mình Kiếm Thiên Đế có thể ngăn được một tộc trong số thất đại dị tộc của các người không?"  

 

Câu hỏi này vừa nói ra, Lạc Thiên Khuyết và Mặc Tồn Thiên đều không nói nên lời.  

 

"Nha đầu này có cái miệng thật đáo để".  

 

Mặc Tồn Thiên nhanh chóng dùng giọng lãnh đạm đáp lời: "Nếu như muốn dùng võ mồm để tấn công bọn ta thì ngươi suy nghĩ quá đơn giản!"  

 

"Hôm nay, bất kể hai tộc chúng ta có bị tiêu diệt hay không thì bọn ta cũng sẽ đem Tần Ninh ra khỏi Thương Mang Vân Giới. Các ngươi có muốn cũng không thể ngăn cản được".  

 

"Vậy thử xem!"  

 

Tạ Ỷ Tuyền nhìn Tần Ninh, nói: "Chàng tránh xa ra".  

 

"Dạ!"  

 

Tần Ninh gật đầu, nhanh chóng lui về sau, cúi thấp người.  

eyJpdiI6IndhbjRGN3dCcmxscE9nY25FcllUSkE9PSIsInZhbHVlIjoiU2g5NUs3SDBKbFhURFNmRUxOK0hzT3NNeVVkVlhIRDFFZzZ2Z0NRNUdpM2Mwckt4VjdsWkY3YVB4MzlUUVZmMyIsIm1hYyI6ImQzYTgxYzJhYTY4MjFiZDk3Y2MzZTgxNzQzM2E3Y2U1M2M2NTNlN2RmYjc2MDJlZmRkNzU0MWUwNjE5NWZjOWEifQ==
eyJpdiI6Ik4wMnFJZm5WVlhxK1hjOWJpQTA5XC9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNlRGVSczZZT29iSlYxM1p0Slwvc2ExS3NXd09YK2xBMlNvTW1nSWFOT2YrS3B6dlwvXC9ybEoyckVRYlRYT0hLdWNhQVJNXC9MVjJ2aEw3XC9lXC9cL1BQV3AwZDJiWFNCMVFrd3dicWxzUlBMbEEwQW55YUtENkNmMUc3Z2RLSGFRUFRkY05uSUdZREJhUGpGclwvQVJHbDltUFl5NUExVXhvbjFNc3lvMVBKRDJhVUNDSzQ5OHVIdTN0RWhxQ1RPVkhkWW1cL25kR0NSN0RVZjBac3lhUkVDWjFyWUE9PSIsIm1hYyI6ImY4OWM2YjAzNTFkMDk4MWQ0NzBiNThlNjUwYjAyMDJjZWUzMDgyYTZhM2JmYjJiZDYxNGIzMDUxYmY4NjUzMmEifQ==

Ads
';
Advertisement