Khi những chiếc lông vũ bay phấp phới, chúng tỏa ra một luồng sáng xanh mờ nhạt, tiếp đó luồng sáng dâng trào, biến thành một cột sáng bắn thẳng lên trời, đến một nơi không xác định.  

 

 

Chậm rãi.  

 

Phía trên đỉnh cột sáng thông thiên, những gợn sóng dường như đang lan rộng ra.  

 

Những gợn sóng dần dần kết nối với vòng xoáy do Cố Vân Kiếm ngưng tụ trên bầu trời.  

 

Tạ Ỷ Tuyền lúc này mới ngẩng đầu lên nói: "Nhất Tiên đại nhân vất vả rồi..."  

 

"Không có gì!"  

 

Trong không gian trống rỗng, không thể nhìn thấy người, nhưng có thể nghe thấy giọng nói.  

 

Lúc này, trong Vĩnh Hằng Tiên Vực, vô số tiên nhân quỳ trên mặt đất, vẻ mặt thành kính.  

 

Đây mới là Thần thật sự!  

 

Tạ Ỷ Tuyền nhìn bọn họ rồi nói: "Đi thôi."  

 

Đột nhiên.  

 

Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch, Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư.  

 

Và Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Khương Thái Vi, Chiêm Ngưng Tuyết và Khúc Phi Yên.  

 

Từng người một bước ra.  

 

Cố Vân Kiếm dừng lại, cười nói: "Đệ tử sẽ không đi trước, cơ thể này của ta sẽ ở lại Tiên giới, giúp các thúc các cô cô quản lý Tiên giới, đến lúc thích hợp, ta sẽ phi thăng..."  

 

“Cũng được!"  

 

Tạ Ỷ Tuyền gật đầu.  

 

Nàng tiến lên một bước, phất tay, hơn mười bóng người cũng theo nàng rời đi.  

 

Khi Tạ Ỷ Tuyền dẫn mỹ nhân và đồ đệ của Tần Ninh rời đi, Cố Vân Kiếm cũng thở phào nhẹ nhõm.  

 

“Trong Vĩnh Hằng Tiên Vực, các thủ lĩnh của dị tộc đều đã bị giết, nhưng đám tôm tép ở các tiên vực khác vẫn chưa bị xử lý..."  

 

Cố Vân Kiếm thở dài nói: "Các thúc, các cô cô có thể giúp… ơ? Người đâu cả rồi?"  

 

Cố Vân Kiếm quay đầu lại nhìn, bóng dáng mấy người Mục Vũ Yên, Mục Thiên Diễm, đều không thấy nữa.  

 

Chỉ còn lại Tạ Thiên Dật và Mục Tử Huyên.  

 

Cố Vân Kiếm nhìn hai người bọn họ.  

 

Tạ Thiên Dật không nhịn được nói: "Các huynh trưởng và các tỷ tỷ rất tò mò về Tiên giới, muốn đi xem một chút..."  

 

Vẻ mặt của Cố Vân Kiếm hơi kỳ lạ.  

 

Chết tiệt!  

 

Tạ Ỷ Tuyền vừa rời đi, đám người này đã lộng hành rồi.  

 

"Sao thúc không đi luôn đi?"  

 

Cố Vân Kiếm nhìn Tạ Thiên Dật, sau đó cười nói: "Xem ra Thiên Dật thúc vẫn còn thương ta."  

 

"Hả?"  

 

Tạ Thiên Dật nói: "Không phải vậy, nghe nói Tiên giới này là do Mục thúc tạo thành từ việc dung hợp thế giới Thương Lan và thế giới to nhỏ xung quanh, ta cũng muốn đến xem nơi cha ta, Mục thúc và Lục thúc từng đến...”  

 

"Chẳng qua là không từ mà biệt thì thật sự không lễ phép, vẫn nên chào ngươi một tiếng mới đúng."  

 

Nghe vậy, sắc mặt Cố Vân Kiếm tối sầm lại, nhìn Tạ Thiên Dật.  

 

Cuối cùng, ánh mắt của Cố Vân Kiếm nhìn vào Mục Tử Huyên, cười nói: "Tử Huyên cô cô vẫn chưa đi, đúng là người tốt."  

 

"Ta...ta ở lại giúp ngươi..."  

 

Mục Tử Huyên yếu ớt nói.  

 

"Tử Hiên cô cô, cô cô quả là người tốt!" Cố Vân Kiếm cảm động nói.  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Mục Tử Huyên lập tức đỏ bừng, sau đó yếu ớt nói: "Tổ mẫu... tổ mẫu bảo ta phát huy trận pháp của tổ mẫu, làm rạng danh Vân Lam Thần Đế của tổ mẫu, truyền thừa vạn cổ..."  

eyJpdiI6Iko0VWZRbDN5XC9acFFkekdWWXZmN2NRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IllDTVlHNTVzTldvSHhCNUxBQjdBTldcL2owVzA4QUVwVmpFWjhob2luYlFhUml1bmJabjR5SjE4NnJaaFJSdTRGIiwibWFjIjoiN2M0Yjk3ZTdlNzNlZWUzNDBjMjgzMGE0NDZmOTRmMzYxM2ZhOTA5ZTMxMzk3ZGUwYWI2YWMyODQzNzIyNGNiOCJ9
eyJpdiI6IllVSmtlWFF4ZTZOTkg5MDliU0JUbXc9PSIsInZhbHVlIjoiU25cL202c3VQeSs2OGNVbnNZWTJJNVN2Rmg2dmlKZXIrb3RucG9ISmJCY3BaalhLT1gwU2JMTVJqN1RvUzluUkJUWWJsWEhXbzBHWklHY1ZSSkNjVHRnYzduUjhJM1wvZ3ZPcTViQnlrMkNCRm15K2VBZTE5ejV2NktFQ1Jua0lGTlUrdWdKMHRjKzh0emxoT1ZnMVhIZDNoTm9WWXFIS1Y5em4ybjkyN1hrXC94VUR0dDNHamFTWU5adUlSaUszWG5LIiwibWFjIjoiOGQ2ZDFjYTM3NzlhY2NlYjY1MTVkYjUxOWJkMDMxMzQwZDg0YjU3NTliOGQ1NmJhNWQ1Y2IxYzJkNWI4MzlmZCJ9

Ads
';
Advertisement