Mà lúc đó, kiếm của Lục Kính Sơn đã chém thẳng vào chiếc sừng trên đầu Long Man.
Một luồng sáng tím nổ bùng trên đầu Long Man, kèm theo một tiếng nổ lớn, dòng điện bắn ra khắp bốn phương tám hướng, bao phủ vùng biển rộng hàng chục dặm.
“Sư huynh!”
Lý Dục Thần hét lớn, dùng pháp lực đánh tan những tia điện tím đang quấn quanh người mình, sau đó lại thi triển độn thuật, lao vào khu vực biển bị bao phủ bởi ánh sáng tím.
Bên trong ánh sáng rối loạn, sóng nước cuồn cuộn, không chỉ mắt thường không thể nhìn thấy mà thậm chí cả thần thức cũng bị năng lượng phát ra làm cho không thể thi triển.
“Gào!”
Một tiếng gầm quái dị vang lên, từng cơn sóng dữ cuộn trào, Long Man từ dưới nước lao thẳng lên trời, sau đó lại chúi đầu lao xuống biển.
Sức ép khủng khiếp cùng năng lượng điện tỏa ra khiến Lý Dục Thần chỉ có thể lùi lại, tránh khỏi nguy hiểm trước mắt.
Long Man không ngừng lao lên từ dưới nước rồi lại lặn xuống, trông vô cùng cuồng bạo.
Lý Dục Thần nhìn thấy chiếc sừng trên đầu Long Man vẫn còn, chỉ nứt ra một vết nhỏ, giống như một khe hở xuất hiện trên đỉnh núi đá khổng lồ.
Không ngờ, toàn bộ sức mạnh dồn vào một kiếm của Lục Kính Sơn vẫn không thể đánh rụng chiếc sừng của Long Man.
Lý Dục Thần tự nhủ, nếu đổi lại là mình, khả năng cao cũng sẽ thất bại.
Sư huynh Lục Kính Sơn dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, chỉ trong chốc lát đã tìm ra điểm yếu của Long Man. Tuy nhiên, ông ấy vẫn không thể giết chết nó, thậm chí còn không tính là làm nó bị thương.
Hơn nữa, còn chọc giận nó hơn.
Một khi con quái vật này nổi điên, nếu tiến tới khu vực gần thềm lục địa, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.
“A!”
Từ xa vang lên một tiếng hét lớn.
Lý Dục Thần nghe thấy tiếng, vội lao về phía đó, nhìn thấy Lục Kính Sơn đang đứng trên mặt biển, giơ cao thanh trường kiếm, tắm mình trong dòng diện, tóc tai dựng đứng, trông như hóa điên.
Dù cách xa như vậy, Lý Dục Thần vẫn có thể cảm nhận sát khí bốc lên từ cơ thể ông ấy.
Nhưng đây không phải là điều tốt, bởi sát khí sẽ càng thu hút sự chú ý của Long Man đang cuồng nộ.
Mà lúc này Lục Kính Sơn cũng đã sức cùng lực kiệt.
“Sư huynh, mau chạy đi!”
Lý Dục Thần hét lớn, định lao tới cứu Lục Kính Sơn.
Nhưng khoảng cách giữa họ quá xa, mà Long Man lại đang ở ngay bên cạnh.
Sức mạnh và tốc độ của nó chắc chắn nhanh hơn anh.
Lý Dục Thần đành từ bỏ ý định cứu Lục Kính Sơn từ phía trực diện, chuyển sang chiến thuật "vây Ngụy cứu Triệu”, anh dồn toàn lực vào thanh kiếm Huyền Minh, chém ra một luồng kiếm khí màu đen, nhằm thẳng vào chiếc sừng rồng trên đầu Long Man.
Long Man hất đầu, phóng ra vài tia điện tím làm tan biến kiếm khí. Nhưng nó không quay lại tấn công Lý Dục Thần, mà vẫn điên cuồng lao về phía Lục Kính Sơn, như thể nhát kiếm vừa rồi của anh đã khơi dậy toàn bộ sự thù hận của nó.
Đúng lúc này, một bóng đen xuất hiện trên mặt biển, lợi dụng khoảnh khắc Long Man đang dùng tia điện đối phó với kiếm khí của kiếm Huyền Minh, bóng đen đã lao tới bên cạnh Lục Kính Sơn, nhấc bổng ông ấy lên, rồi như một cơn gió, chạy thẳng về phía tây nam.
Lý Dục Thần không biết người đó là ai, cũng không rõ là bạn hay thù, nhưng dù thế nào đi nữa, tình trạng của Lục Kính Sơn chắc chắn sẽ tốt hơn nếu ông ấy không ở lại đây.
Long Man thấy Lục Kính Sơn bị cứu đi, gầm lên một tiếng phẫn nộ, chuẩn bị thúc sóng đuổi theo.
Lý Dục Thần đã sớm chuẩn bị, ba lá pháp kỳ xuất hiện trong tay, phóng lớn theo gió, hóa thành ba đám mây trắng, đỏ, đen, ập tới từ ba hướng, bao phủ Long Man.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất