Hầu Thất Quý nhìn về phía Choi Jang Soo.
Choi Jang Soo nói: "Tôi chỉ là một vị khách, chuyện làm ăn tôi không can thiệp, cậu chủ và ông Trương cứ thương lượng với nhau là được."
Trương Ân Khánh mừng như mở hội, đối với ông ta thì đây chính là chuyện tốt vô cùng, ông ta há miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì mà chỉ nhìn về phía Lee Jae Sung. Ông ta hiểu rằng, dù là phương án nào, thì phần lớn trụ sở chính sẽ không thông qua, quả thực hy vọng duy nhất chỉ còn nằm ở cậu chủ ngốc nghếch này nữa thôi.
Lee Jae Sung hỏi: "Các vị muốn hợp tác như thế nào?"
Không khí trong phòng lặng im vài phút, Hầu Thất Quý lên tiếng: "Về phương diện thương mại, tôi cũng là người ngoài cuộc, vì vậy hôm nay tôi đã mời ông Lang đến. Ông Trương thường xuyên ở Hoa Hạ, hẳn là biết ông Lang chứ?"
Trương Ân Khánh gật đầu nói: "Kỳ tài của giới thương nghiệp Giang Đông, làm sao tôi lại không biết chứ, huống chi hiện nay tập đoàn Kinh Lý lại đang lên như diều gặp gió."
"Vậy thì mời ông Lang nói đi." Hầu Thất Quý giơ tay lên làm thành tư thế ra hiệu mời.
Lang Dụ Văn cười nhẹ rồi nói: "Được rồi, vậy tôi sẽ chia sẻ một chút suy nghĩ của mình nhé, cũng mong mọi người cho ý kiến. Việc Tập đoàn Tam Tống trong những năm gần đây phát triển chậm lại là điều ai cũng thấy rõ, có rất nhiều lý do, tôi nghĩ Ông Trương và cậu Lee hẳn đã hiểu rõ hơn chúng tôi, tôi sẽ không nói lại nữa."
"Ông Từ có nền tảng vững chắc ở Giang Đông, đặc biệt là trong lĩnh vực thiết bị điện gia dụng, sở hữu mạng lưới kênh phân phối lấy Hoa Đông làm nền tảng rồi vươn ra khắp cả nước. Trong những năm gần đây, sự bố trí của ông Từ trong lĩnh vực truyền thông di động cũng đã bắt đầu đơm hoa kết trái, giờ đây chính là thời điểm để phát triển mạnh mẽ."
"Nói về tập đoàn Kinh Lý của chúng tôi một chút nhé, trong các ngành công nghiệp truyền thống, chúng tôi đã thiết lập được nền tảng vững chắc nhờ vào sự hợp tác với các gia tộc lớn, nhưng do thời gian thành lập còn ngắn, việc bứt phá trong ngành truyền thống không phải là điều dễ dàng, vì vậy chúng tôi càng chú trọng vào các thị trường mới nổi và lĩnh vực công nghệ tiên tiến, trong suốt một năm qua, tôi cũng đã bắt đầu lên kế hoạch và chuẩn bị cho hướng đi này."
"Căn cứ vào những điểm trên, tôi nghĩ mọi người có thể dễ dàng tìm ra được cơ sở hợp tác." Lang Dụ Văn dừng lại một chút, "Đề xuất cụ thể của tôi như sau: Thứ nhất, tranh chấp giữa ông Từ và Tam Tống tạm thời gác lại, không ai phải bồi thường cho đối phương nữa. Những nơi bị ông Từ phá hoại sẽ được ông Từ chịu trách nhiệm sửa chữa và bảo trì, đồng thời cũng sẽ bảo đảm sự an toàn và ổn định của Tam Tống tại khu vực Hoa Đông. Tam Tống sẽ thu hồi các cửa hàng trực tiếp và đại lý tại khu vực Hoa Đông, trao quyền đại lý duy nhất cho ông Từ, và sau này toàn bộ thị trường Hoa Đông sẽ giao cho ông Từ vận hành, dần dần mở rộng ra toàn quốc."
Trương Ân Khánh kinh ngạc nói: "Vậy chẳng phải chúng tôi sẽ mất đi quyền kiểm soát kênh phân phối sao, điều này khác gì tự cắt đứt một cánh tay của mình chứ!"
"Sự thật đã chứng minh, chiến lược thị trường và chiến lược kênh phân phối của các ông tại Hoa Hạ đều đã thất bại, các ông nên tập trung vào hoạt động nghiên cứu phát triển và dịch vụ sản phẩm."
Lời nói của Lang Dụ Văn chắc như đinh đóng cột, khiến Trương Ân Khánh không còn gì để nói nữa.
"Tôi xin nói tiếp về điểm thứ hai, tập đoàn Kinh Lý của chúng tôi có ý định tham gia vào ngành công nghiệp chip, xét thấy tập đoàn Tam Tống có vị trí dẫn đầu trong ngành công nghiệp bán dẫn, chúng tôi hy vọng hai bên có thể cùng nhau thành lập một trung tâm nghiên cứu và phát triển chip. Ngoài ra, chúng tôi sẽ thành lập một cơ sở gia công chất bán dẫn tại Hoa Hạ, đất đai, tài chính và chính sách đều không phải vấn đề. Tập đoàn Tam Tống chỉ cần cung cấp hỗ trợ kỹ thuật liền có thể hưởng một nửa lợi nhuận trong tương lai."
Cuối cùng Trương Ân Khánh cũng hiểu được dã tâm của Lang Dụ Văn, chuyện cậu chủ đánh người phải bồi thường, chẳng qua cũng chỉ là cái cớ mà thôi.
"Cái này... tôi dám chắc rằng, trụ sở chính sẽ không đồng ý đâu." Ông ta lắc đầu, cười khổ nói.
Lang Dụ Văn tự tin nói: "Cái này thì phải xem cậu Lee rồi."
Lee Jae Sung cười nhạt: "Ông cho rằng tôi ngu à?"
Lang Dụ Văn cười nói: "Đương nhiên cậu Lee không hề ngốc, kẻ ngốc thì sao có thể kế thừa một đế chế thương mại lớn như Tam Tống được? Nhưng mà cậu Lee, cậu phải biết rằng, nhà họ Lee không chỉ có mỗi một người cậu chủ là cậu, nếu cậu đồng ý, chúng tôi sẽ toàn lực ủng hộ cậu trong cuộc tranh đấu nội bộ sau này của gia tộc. Về thực lực của chúng tôi, nếu cậu vẫn chưa nhìn rõ thì có thể hỏi người ở bên cạnh cậu là ông Choi xem."
"Vậy nếu tôi không đồng ý thì sao?"
"Cũng rất đơn giản thôi, chúng tôi sẽ toàn lực ủng hộ một cậu chủ khác có thể đồng ý của nhà họ Lee, còn về cậu..."
Lang Dụ Văn chỉ khẽ mỉm cười, không nói thêm gì nữa.
Hầu Thất Quý tiếp lời nói: "Người trợ lý kia của cậu tên là Kim Moon Soo đúng không?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất