Sau Khi Tái Sinh, Tôi Kết Hôn Lại Lần Nữa

Sở Hồng Ngọc tay nhanh lẹ mắt, nắm lấy chân váy hoa của mình, không kịp nhìn xem là ai, chỉ cảm thấy người kia đang kéo váy mình, cô ấy theo vô thức vội vàng đẩy mạnh lại kia.
“Ai da!”
Người đó không ngờ rằng bản thân không chỉ không kéo xuống được chân váy của Sở Hồng Ngọc, mà còn bị cô ấy đẩy mạnh đến té lộn!
“Ông trời đánh chết con điếm chết tiệt nhà mày, mày vậy mà dám ra tay đánh tao à!” Người phụ nữ mặc áo chắp vá ngã xuống đất, đau đến nghiến răng nghiến lợi.
Một ông chú nông thôn vừa hay đưa tay ra đỡ bác gái kia.
Lúc này, Sở Hồng Ngọc mới quay đầu nhìn rõ người kia, mặt biến sắc: “Bác gái Tô? Bác trai Tô?!”
Bố mẹ của Tô Học Minh?!
Bên cạnh còn có một nam và một nữ trung niên khác, dường như nhìn cũng khá quen mắt.
Hình như là anh họ và chị dâu của Tô Học Minh?
Bác gái Tô đẩy mạnh tay ông chồng ra, ngồi bệt xuống đất vỗ chân, ngón tay chỉ về phía Sở Hồng Ngọc kêu khóc.
“Mày đã hại chết chồng mày … Diệu Tổ của nhà tao bị đưa vào tù, giờ lại dám ra tay với bà già này, mày chính là Phan Kim Liên thời hiện đại! Giết người rồi, sinh viên đại học giết người rồi!”
Tô Diệu Tổ mới chính là tên thật của Tô Học Minh, chỉ là khi Tô Học Minh đến trung học, cảm thấy tên Tô Diệu Tổ không hay, mới tự yêu cầu sửa lại tên.
Sở Hồng Ngọc nhìn nhìn ánh mắt của các bạn xung quanh, sắc mặt trắng bệch, tim cô ấy như rơi xuống đáy vực.
“Bà đừng có nói lung tung… Tôi và Tô Học Minh còn chưa cưới, cũng chưa tổ chức tiệc rượu, tôi không phải là vợ của anh ấy, rõ ràng Tô Học Minh bị bắt là tại lên giường với cô em gái họ, sau khi bị hàng xóm báo cáo, cảnh sát mới đến bắt giữ!”
Sở Hồng Ngọc kìm nén cảm giác nhục nhã, cất giọng nói một cách bình tĩnh.
Chuyện này có vẻ là sau khi sở cảnh sát bắt người xong, đơn vị gửi thông tin khai trừ xuống dưới nông thôn, bố mẹ của Tô Học Minh đến ngục giam gặp được Tô Học Minh, giờ tìm đến cửa!
Những lời này vừa được nói ra, mọi người xung quanh đều nhất thời xôn xao.
Ôi trời ơi!!
Cả nhà họ Tô trong nháy mắt mặt đều biến sắc.
“Mày ăn nói linh tinh, mày lang chạ với đàn ông bên ngoài, cái con điếm hạ tiện như mày mới hại Diệu Tổ nhà tao, sinh viên đại học Thanh Đại đầu tiên của thôn chúng tao vậy mà lại bị con điếm như mày hại thảm rồi!”
Bác gái Tô ngay lập tức xuống bệt đất, duỗi chân la hét ầm lên.
Chị dâu họ của Tô Học Minh cũng trừng mắt, tiến lên kéo chặt lấy cánh tay Sở Hồng Ngọc, giận dữ đùng đùng nói: “Cô đã là người của nhà họ Tô chúng tôi rồi, cô mau cứu Học Minh ra ngoài ngay! Cậu ấy là người đàn ông của cô đó!”
Sở Hồng Ngọc bị cánh tay thô ráp của cô ta kéo đến đau nhức, nghiến răng đáp: “Bọn tôi chia tay rồi, anh ta không phải là người đàn ông của tôi, tôi cũng không thèm có loại đàn ông như này!”
“Bốp!” Bác gái Tô đột nhiên lao đến, tát một cái vào mặt Sở Hồng Ngọc.
“Con mẹ nó mày đã ngủ bao nhiêu đêm với con trai tao rồi, còn dám nói nó không phải người đàn ông của mày!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Hồng Ngọc bị đánh sưng, cả đầu trống rỗng, ôm mặt lại nước mắt chảy trào ra ngay lập tức!
“Mấy người sao có thể đánh người!”
“Mau gọi bảo vệ!”
Ban đầu các bạn nam nữ xung quanh đều chỉ đang hóng hớt vui thôi, lúc này đều giật mình, ngay lập tức có người ra ngăn cản.
“Ồ, không phải là hoa khôi trường Đại học của chúng ta sao? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lý Tứ Đệ đột nhiên dẫn theo hai cán sự của hội sinh viên xuất hiện, tay đút túi, giả bộ cười hỏi.
Bác gái Tô nhìn thấy người đến, hai mắt liền sáng lên: “Tôi nhớ mấy cô là cán bộ hội sinh viên phải không, tôi muốn tố cáo – tố cáo con điếm Sở Hồng Ngọc này, nó hại con trai tôi, mấy người mau bắt cô ta lại, yêu cầu nhà trường đuổi học cô ta ngay!”
Con trai bà ta bị hại rồi, con đĩ này cũng đừng mơ được yên ổn!
Sở Hồng Ngọc nghe vậy, ôm mặt lại, ngay lập tức quay sang phía mấy người Lý Tứ Đệ.
Bọn họ sao lại quen nhau?
Hoặc là nói, là mấy người Lý Tứ Đệ dẫn mấy kẻ xấu này đến đây, là cố ý!
“Bác gái Tô, bác đừng vội, sinh viên đại học chúng cháu sau này đều sẽ trở thành cán bộ nhà nước, chúng cháu tất nhiên phải quan tâm đến nhân dân lao động rồi, bạn học Sở Hồng Ngọc rốt cuộc đã làm gì, mọi người có thể kể lại cho chúng cháu nghe.”
Lý Tứ Đệ nhìn thấy vết tát hằn trên khuôn mặt xinh đẹp của Sở Hồng Ngọc, tâm trạng ngay lập tức thoải mái hơn hẳn.
Loại đĩ điếm này khinh thường cô ta!
Nhà là người Thượng Hải bản địa thì sao chứ, cô ta sau này được phân công công tác làm cán bộ cũng sẽ trở thành niềm tự hào của thành phố!
Sở Hồng Ngọc lạnh lùng nói: “Lý Tứ Đệ, cô đừng có ỷ thế cậy quyền! “
Lí Tứ Đệ cười khẩy: “Là tôi ỷ thế cậy quyền hay là người nhà họ Tô nói sai rồi, việc cô chưa kết hôn mà lại ngủ với người khác là giả? Hay là việc cô hại chồng cô vào tù là thật?”
Lí Tứ Đệ đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Tôi nói cho cô biết, bạn họ Sở Hồng Ngọc, đây là vấn đề liên quan đến tác phong lối sống của cô, sự tồn tại của người như cô chính là sự sỉ nhục cho của sinh viên nữ Đại học Phục Đán và phụ nữ tiên tiến!”
Điều mà cô ta học được nhiều nhất từ Chủ tịch Lữ là.
Dù có chuyện gì đi nữa, cũng phải chuyển biến tình thế, tìm lỗ hổng, chiếm lấy thế thượng phong khẩu hiệu đạo đức như vậy mới không ở thế thất bại!
Chị dâu họ của Tô Học Minh cũng lập tức ủng hộ: “Hừ, tôi thấy vị sinh viên cán bộ này mới là người tốt thật sự, không giống như cô, một kẻ dâm đãng chưa kết hôn đã cho người khác chiếm lấy cơ thể, lại còn dám so đo như vậy!”
Bác gái Tô giãy nảy lên, lấy ra một xấp ảnh của Tô Học Minh và Sở Hồng Ngọc dựa vào nhau thân mật ở tiệm chụp hình, rải rác khắp nơi: “Mọi người xem xem, cô ta có phải là con dâu tôi không!”
Bà ta chỉ thẳng vào mũi Sở Hồng Ngọc mà chửi: “Con trai tao nói rồi, do mày tình nguyện tự thấp hèn, lúc mười tám tuổi đã cho nó ngủ chán chê rồi, nếu mày không lấy nó, mày chính là loại đĩ điếm phải đi bêu rếu khắp đầu đường xó chợ!”
Dưới ánh mắt lạ lùng và khinh bỉ của mọi người xung quanh, sắc mặt Sở Hồng Ngọc trắng bệch, bờ môi run rẩy, đầu óc trống rỗng.
Nhưng cô ấy không thốt nên lời, trong lòng từng cơn phát lạnh, đỏ cả vành mắt.
Ban đầu, cô ấy đúng là toàn tâm toàn ý muốn chỉ muốn kết hôn với Tô Học Minh … Mặc kệ sự phản đối từ gia đình ngủ với Tô Học Minh.
Chẳng ngờ rằng sau khi giải phóng vẫn còn có kẻ lừa đảo như thế này!
Ninh Ninh đã từng nói, cứ coi như bị chó cắn, thế nhưng bọn họ đâu định buông ta cho cô ấy …
Ngày Mai có lẽ cả trường đều sẽ biết tất cả chuyện này rồi …

Ads
';
Advertisement