Buổi sáng chín giờ, tại khách sạn nơi đoàn làm phim đang ở.

Mộ Tĩnh Thành bảo tài xế đưa cô đến đây trước, sau đó anh mới tự mình đến Mộ Thị Group.

Xe dừng ở cửa khách sạn, cô vội vàng nói với Mộ Tĩnh Thành một tiếng: "Cảm ơn, tạm biệt." rồi nhanh chóng bước vào sảnh khách sạn.

"Đông Đông, sao giờ cậu mới đến?" Tô Tuyết vừa nhìn thấy Lâm Đông Đông bước vào, liền cầm một tờ đơn đến bên cạnh cô.

"Ồ, trên đường hơi tắc."

Tô Tuyết đưa tờ đơn cho cô, nói: "Vẫn còn kịp giờ, tớ hỏi rồi, trước tiên điền đơn, sẽ có nhân viên sắp xếp cho cậu đi thử vai..."

"Trời ơi, mau nhìn kìa! Vương đại soái ca đỉnh lưu đến rồi!"

"Oa! Ảnh đế...... Đó là ảnh đế mới nổi Hoắc Minh Vũ! Đẹp trai quá, người thật còn đẹp trai hơn trên tivi và tạp chí nhiều!"

......

Từng chiếc xe bảo mẫu chậm rãi dừng trước cửa khách sạn, người bước xuống xe đều là những ngôi sao đình đám hoặc những diễn viên nổi tiếng.

Lâm Đông Đông và Tô Tuyết đã bị dòng người kích động trong sảnh chen lấn đến vị trí gần cửa ra vào.

Một số người không nhịn được xông lên muốn xin chữ ký của những ngôi sao đình đám này, nhưng đều bị nhân viên đi cùng ngăn cản.

Tô Tuyết cũng nhón chân lên, muốn nhìn rõ khuôn mặt của những soái ca đỉnh lưu kia.

Còn Lâm Đông Đông thì không hứng thú, chỉ chăm chú nhìn tờ đơn trên tay, còn hơn cả người qua đường.

Tô Tuyết khoác vai Lâm Đông Đông, vươn cổ, mê mẩn nói: "Vẫn là Hoắc ảnh đế đẹp trai nhất, chiều cao này chắc phải mét tám lăm..."

Lâm Đông Đông mỉm cười nhạt, nghe thấy giọng điệu của Tô Tuyết đột nhiên thay đổi, "Cậu mau nhìn kìa, con nhỏ giả tạo kia cũng đến rồi. Chẳng lẽ cô ta cũng đến thử vai nữ chính?"

Lục Hề Duyệt được một đám người vây quanh, như chúng tinh củng nguyệt bước vào.

Lâm Đông Đông nghe vậy liền nhìn sang.

Lục Hề Duyệt mặc một chiếc váy dài hàng hiệu mới nhất, trên khuôn mặt trái xoan xinh đẹp nở nụ cười ngọt ngào rạng rỡ, khiến mọi người lại một phen kinh hô.

"Lục đại mỹ nhân kìa! Sức hút của Đường đạo diễn quả nhiên mạnh mẽ!"

"Người thật dịu dàng, tao nhã quá!"

......

Lâm Đông Đông kéo tay Tô Tuyết, lười nhìn thêm Lục Hề Duyệt giả tạo kia một cái, nói: "Chúng ta đừng chen chúc ở đây nữa, ra chỗ khác điền đơn..."

 

Ads
';
Advertisement