Sống Lại Ta Trở Thành Đại Sư Quốc Bảo

Giọng nói của Viên Thành Quân vang lên từ đầu dây bên kia:

"Oanh Oanh à, chú có chuyện muốn nói với cháu. Cháu còn nhớ lần trước chú lái xe lao xuống cầu vượt mà không bị sao chứ? Chuyện đó còn lên cả báo, nhiều người tìm đến hỏi, chú chỉ nói là nhờ bùa của lão Đào mà giữ được mạng. Có người tin, có người không tin. Hôm qua, có một người bạn làm ăn đến tìm chú, hỏi địa chỉ của lão Đào. Cô ấy nói là gặp phải chuyện gì đó, muốn nhờ giúp đỡ. Chú đã cho cô ấy địa chỉ của lão Đào, nhưng chú nghĩ có lẽ vấn đề của cô ấy không phải bùa chú là có thể giải quyết được, nên mới gọi cháu, hỏi xem có thể đưa thông tin liên lạc của cháu cho cô ấy không."

Oanh Oanh khẽ cười: "Bạn của chú Viên có phải là một người phụ nữ xinh đẹp, dáng người nóng bỏng không?"

"Đúng, đúng, đúng!" Viên Thành Quân ngạc nhiên: "Cháu biết à? Sao cháu lại biết?"

Oanh Oanh cười nhẹ: "Cháu đang ở chỗ chú Đào, vừa hay có một người phụ nữ đến tìm mua bùa. Chắc là cô ấy rồi. Chú Viên không cần lo, để cháu nói chuyện với cô ấy."

"Được, vậy Oanh Oanh cứ hỏi thẳng cô ấy đi, nhưng tính tình cô ấy không được tốt lắm, hơi nóng nảy."

"Không sao." Oanh Oanh nhẹ nhàng đáp rồi hỏi thêm: "Chú Viên, chú có biết cô ấy gặp phải chuyện gì không?"

Viên Thành Quân im lặng vài giây như đang cân nhắc, sau đó mới chậm rãi nói:

"Thực ra chú cũng không rõ lắm, chỉ nghe được một số chuyện. Cô ấy không chỉ kinh doanh giỏi mà gia thế cũng rất tốt. Trước đây có một người bạn trai, hai năm trước thì mất. Khoảng thời gian đó, cô ấy gần như suy sụp hoàn toàn, suýt chút nữa không thể vượt qua được. Cảm tình giữa cô ấy và người đó rất sâu đậm, đến mức ai cũng lo cô ấy sẽ không thoát ra được cả đời này."

Ông dừng lại một chút, rồi tiếp tục:

"Ba tháng trước, cô ấy đột nhiên quen một người bạn trai mới."

Nói đến đây, Viên Thành Quân chần chừ vài giây rồi mới nói tiếp:

"Chú chưa từng gặp người bạn trai hiện tại của cô ấy, nhưng trong giới ai cũng bàn tán. Họ nói người này kém xa bạn trai cũ, không hiểu sao cô ấy lại chọn anh ta. Thậm chí, rất nhiều người còn coi thường anh ta ra mặt. Nhưng cô ấy thì lại một mực bênh vực, vì anh ta mà cãi nhau với hai người bạn thân. Tóm lại, chuyện này có vẻ rắc rối, nhưng cụ thể thế nào thì chú cũng không rõ. Có lẽ lần này cô ấy tìm cháu là vì chuyện này."

"Vâng, cảm ơn chú Viên, cháu biết rồi."

Cúp điện thoại, Oanh Oanh quay lại cửa hàng hương nến.

eyJpdiI6ImFCUjcxSEozMkttOVwvbmxPRE9kTGFRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InQxNkJaMlJmTk96QU9JbEJHOWtEbjk4SGtVSXBOY25ncDNDMXhwWmtld05KcXlJR1hFOFVha05NYWdlOEFMc09rT3psXC9KYnVBaWhvaUZnaGNmK3JUMTIzOHdkWFFmV0NoWWI3TUVvTWd0c2k5TG9ENkJMU2NjanNcL1hvQU5xYkx2NVwvZUNFQ2hYb01KakVHeVwvUko4VXBwZHZZdU9WdEpmVHVzM1dRREllWEZXbnJibFA3eGpLYW1BVlhlNUJaQU5yTGJ3a21LVkNKWkNrdk5TaG1jWWhPa0Z1ZXN5REpzVWJpdVZ2OXNHUTR1cUF4UERvMkVLMGNPVGJHTmkzWEdTOW94WVRwSkxjV0E0ZzQ1MXRGM1dxUT09IiwibWFjIjoiMzMxMDM0NTgxM2Q1MmU5ZGQyOWRkMTRkMjBjYjMxYzZhM2NlYTkyNTFjZmI0ZjFjZGQ0YzEzOWUwMjU5NTIxMiJ9
eyJpdiI6ImU1UHRIdEpTcVwvQmx6ZlwvSUV1TmxYZz09IiwidmFsdWUiOiJ2RXJSYndUcmVJVFZkbVhmdmxRdkFjMmFPTzMxK0pxa0Niakx0NUVZMW4wUmJcL3ZFTGR5SU5OaFh3ck5SUUU0RmYyb3o1RHhaaTZ0bWN3clpuNFQ3V3k5QmxjeVJJXC81Rnlic1VcL3dmMkNrbmREekxQRVpOQzlBQVZCN2d0QmdyTTZ4Q2g4QlR4dm1wZFJ0MHJFNzZqMVdWR01tZHBQZllTeEEyRjVHcUxkMlYzUTFwd2JXb0JncTNmZ05VSUc0dk9hQnY5S0JhVGIwTUpZUVJjS2ExOUhiRlQrNzhGekx4eVZncHFPdDhpU1hac0xQbWlURnQrYTZVS05TS3lpRklmXC9zTkUxU21NZkFNU3VrNk9Xd21jU3NsNzdOXC84MElFNW5aY3JybVRadEdheHBOakVSSWdNQ2Roc0hobTdiakg2NEhtTVFUM1FvMml1MDFHMDE1bCs5Z01DYzdhbk9GS2R0K0J2SmxEUTJyVTU3aHZ4ZVB1ZnBvKzl3UVk1Q0VqQ05pRDZIZXV1amtmUU90amV6VlwvbWRrWkxxRDNsemRJc1RhbTdGZlIzZmMwb2RLT2tJNHkwVEcyQU5VTm9xc0NJaFVJaE9qZTRCN0ZKUWJ6YlNUQitQM1RQd3d0ZHNqXC9CdDduUW9oNEpPdllwVG9RNTFubVFiTGdNYk80eWtCUFVBbVptQXpmN0VkTmtcL0JLSjZ5SEwxblFcL1FVWjFhQktUQWdXT0JEeTF5R3JuR1pCTW4rY1B2YXFPS3kyVVVERDQiLCJtYWMiOiJjOTY0ODBhYmI3YzhiODNjMTAwY2FlOTBhMmU0ZWQ1NGJiYmQxNTkxOTEzODY2NzA3ODkwZmU2NDQ2M2Y4ZWQzIn0=

"Ông nói bùa này không phải ông vẽ? Vậy ai vẽ? Rốt cuộc là ai vẽ? Không phải đang đùa với tôi chứ?"

Ads
';
Advertisement