Trong khi đó, ở nhà, Oanh Oanh và Thi Việt đã về đến nơi từ trước mười hai giờ trưa.
Hai chị em vào bếp chuẩn bị bữa ăn.
Thi Li Uyển đi theo sau, ánh mắt đầy lo lắng, không nhịn được mà hỏi:
"Việt Việt, bài thi thế nào? Con có nắm chắc không?"
Thi Li Uyển chưa từng là một người mẹ có trách nhiệm. Những năm qua, bà ấy vẫn luôn liên lụy đến con trai mình, nhưng Thi Việt lại là đứa trẻ hiểu chuyện.
Cậu không chỉ học giỏi mà còn tranh thủ đi làm thêm, kiếm tiền thuốc men cho mẹ.
Thi Việt thản nhiên trả lời:
"Mẹ đừng lo, thi cũng tạm được."
Nhưng làm sao Thi Li Uyển có thể không lo lắng?
Bà ấy hy vọng Việt Việt có thể thi đậu vào một trường cấp ba tốt, có một tương lai sáng lạn hơn.
Oanh Oanh nhẹ giọng nói:
"Mẹ đừng lo lắng, lần này Việt Việt thi rất tốt."
Cô đã sớm nhận thấy ấn đường của Thi Việt có luồng khí màu tím, báo hiệu vận đỏ đang đến.
Thi Việt liếc nhìn Oanh Oanh, trong lòng khẽ động. Cô ấy nói cứ như cậu có thể trở thành thủ khoa kỳ thi tuyển sinh vào cấp ba năm nay vậy.
Thực ra, cậu luôn biết mình rất thông minh, học tập chưa bao giờ là gánh nặng. Nhưng Ninh Bắc có rất nhiều học sinh giỏi, muốn đứng đầu không phải chuyện đơn giản.
Dù vậy, trong suốt kỳ thi, cậu lại không hề thấy căng thẳng chút nào. Tinh thần tập trung cao độ, đầu óc tỉnh táo, không bị phân tâm dù chỉ một chút.
Mỗi buổi thi, cậu đều hoàn thành sớm hơn dự kiến, thậm chí còn dư thời gian kiểm tra lại hai lần. Ba ngày thi trôi qua nhẹ nhàng đến mức chính cậu cũng cảm thấy lạ.
"Chẳng lẽ là do bùa chú mà Oanh Oanh đưa?"
Cậu khẽ nhíu mày. Có lẽ nào, thứ bùa đó thực sự giúp cậu tập trung hơn?
Buổi trưa, trong nhà làm một bàn đồ ăn thịnh soạn. Ba mẹ con cùng nhau thưởng thức, ai cũng ăn rất ngon miệng.
Buổi chiều, Oanh Oanh không ra ngoài, cô ở nhà bầu bạn với mẹ.
Đến tối, sau khi ba người ăn cơm xong, cả nhà quây quần trên ghế sofa xem tivi và trò chuyện.
Mới hơn tám giờ, Thi Li Uyển đã bắt đầu buồn ngủ. Bà ngáp một cái rồi nói:
"Đi ngủ sớm thôi."
Nói xong, bà chợt nhớ ra điều gì đó, vô thức lẩm bẩm:
"Mấy ngày nay ngủ ngon thật, không còn nghe thấy tiếng ồn ào vào ban đêm nữa..."
Bà đang nhắc đến tiếng khóc ma quỷ bên ngoài cửa sổ vào mỗi đêm.
Trước đây, đó chính là vong hồn của Trọng Khánh Tường. Nhưng sau khi vụ án của hắn được phá, hắn không còn lang thang ngoài kia nữa mà chuyển sang dọa Lâm Chí Cường trong đồn cảnh sát.
Oanh Oanh không quan tâm, miễn là hắn không làm hại người khác thì cô sẽ không quản.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất