Sống Lại Ta Trở Thành Đại Sư Quốc Bảo

Thấy con trai đưa bạn về, Đào Hải Diệp vội vàng bê hai cái ghế ra:

"Vào đây, vào đây, hai đứa ngồi đi."

Viên Chu hơi do dự nhìn quanh tiệm hương đèn, rồi lắc đầu, xua tay nói:

"Chú ơi, cháu không ngồi đâu ạ. Hôm nay cháu đến là để nhờ chú đến nhà cháu xem giúp một chút. Cháu nghe Đào Lâm nói chú là thầy phong thủy, rất giỏi về chuyện tâm linh. Nhà cháu xảy ra vài chuyện lạ, cháu muốn nhờ chú xem giúp."

Nghe vậy, Đào Lâm liếc cha mình, ánh mắt đầy vẻ cầu cứu.

Cậu không còn cách nào khác.

Trường Tiệp An là một ngôi trường danh giá, phần lớn học sinh ở đó đều là con cái nhà giàu có, quyền thế. Hoàn cảnh gia đình cậu khác xa họ, thế nên cậu luôn cố tránh nhắc đến chuyện nhà mình.

Nhưng trên đời này, làm gì có bức tường nào không lọt gió.

Có lần, một bạn học trêu chọc rằng cha cậu mở tiệm hương đèn, Đào Lâm tức giận phản bác ngay:

"Tuy cha tôi mở tiệm hương đèn, nhưng ông ấy còn biết xem phong thủy, giúp người hóa giải vận hạn! Ông ấy là thầy phong thủy!"

Dù rằng, thầy phong thủy và chủ tiệm hương đèn vẫn là hai khái niệm rất khác nhau.

Hầu hết mọi người đều không dám đắc tội với thầy phong thủy.

Nhưng Đào Lâm lại hiểu rất rõ—cha cậu căn bản không phải thầy phong thủy thật sự. Trước đây, đúng là ông có giúp người ta xem phong thủy, nhưng tất cả chỉ là trò lừa bịp để kiếm sống qua ngày.

Ai ngờ chuyện này lại truyền khắp lớp.

Hôm nay, Viên Chu đột nhiên tìm đến cậu với vẻ mặt đầy lo lắng:

"Đào Lâm, cha cậu có phải là thầy phong thủy không? Ông có nghiên cứu đặc biệt về những chuyện kỳ quái không? Tôi có thể đến nhà cậu một chuyến, mời cha cậu đến nhà xem giúp không? Cậu yên tâm, thù lao chắc chắn sẽ không ít."

Nhà họ Viên có tiền, điều này Đào Lâm biết rõ. Nhưng vấn đề là… trình độ của cha cậu thế nào, chẳng lẽ cậu còn không biết sao?

Cậu định từ chối, nhưng Viên Chu không cho cậu cơ hội. Cậu ta kéo thẳng Đào Lâm đến con hẻm đối diện trường, nơi có tiệm hương đèn cũ kỹ của nhà cậu.

Trong tiệm, Đào Hải Diệp đang ngồi trước quầy, thấy con trai bị kéo vào, ông liền nhíu mày. Khi ánh mắt ông lướt qua bộ quần áo hàng hiệu trên người Viên Chu, trong lòng lập tức căng thẳng—gia đình cậu ta chắc chắn có thế lực, lỡ chuyện này mà làm không xong, để người ta truyền khắp lớp, người mất mặt không ai khác ngoài con trai ông.

Nhưng nhìn dáng vẻ đỏ bừng vì xấu hổ của Đào Lâm, Đào Hải Diệp không đành lòng làm con trai bẽ mặt, liền hỏi:

eyJpdiI6IjgzaDdkXC9zOFMrcW1jTzRvNFhFN2tnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImVRWjYreGhmUHkyZVZSTTNVWFErWHRUNEVYdWNVZjh4b3BqUExjMlpKMVBTSDdFMmJBblRxYW9iUDNQRDIzYVlcLzg5Nm9MV005M01RcnVTZjlReG4weTlWMDJ0bVE5TEEzOWczbVZWRHlnQkpYQUNmcVpjUUhsK2lUVFpHQjZBanh1RzE3cURUbVFIOGNVTnBtWVBVS09SNVhtNXR0UjFsd3luOG00ZEdwRlE9IiwibWFjIjoiNTllMzhmZmFhMGE3YjJhZTY0ZDNmMWI2MTkwMDUzYTVhNjY0YmY0YzBmYzgzMTczOGFlYWUwMTdhMDU0Zjc1ZCJ9
eyJpdiI6IlJ6eEJPelF3ZUc1ZHRxUVhJd1psZVE9PSIsInZhbHVlIjoiNG81NXZLUVNVM0lkdEhWSDhqSTQ4V1gxVEJucVNMbGhSamxIYWFxV1VYUEM2d0dhWElkNUMrY3RBNGRDTFRIdWd4VWZyVnNWKys3Nlk4d1NxTmMwb1lYblRGMlJJNE40XC9reXpjSWl5ZVwvVW4rMldKNzc2c2tRNHpaWlBvTlRxWTJkQ0gwT3k1Yjc0eEJDSWRVUk5lME1PdTBwcUQ5eVo4blBSOGE4OXZxXC9JPSIsIm1hYyI6ImZlN2FlOTg2MGI5ZmQ4MDA5NmE1YjJjODI1NjdiMWI3MmE1YjU3YmQ3MzdhYjc5MzllYTZkNWVlMjJlYmE1MjgifQ==

"Là cha cháu… Dạo này ông ấy rất xui xẻo, lúc nào cũng thấy máu. Đi đường cũng có thể vấp ngã đập đầu chảy máu, công ty thì liên tục mất hợp đồng. Cháu sợ cứ tiếp tục như vậy, ông ấy sẽ gặp chuyện không hay. Thực ra cha cháu cũng đã mời thầy phong thủy khác đến xem, nhưng chẳng có tác dụng gì."

Ads
';
Advertisement