Sai khi chứng kiến đan Trú Nhan của Dương Bách Xuyên, bốn người đều có thể tưởng tượng ra được tiền cảnh trong tương lai sau khi Dương Bách Xuyên thành lập công ty, nói nói cười cười quyết định ra ngày thành lập tập đoàn thương nghiệp quốc tế.
Liễu Linh Linh, Tiền Tiểu Bối, nhóc Đông đều là người của gia tộc kinh thương trong Cố Đô, trên người không thiếu tiền. Chỉ có Lâm Hoan nói mình có thể lấy ra hơi ít, tiền riêng chỉ có mấy vạn tệ.
Dương Bách Xuyên coi Lâm Hoan là bạn bè nên cũng sẽ không để ý tiền nhiều tiền thiếu, hơn nữa anh cũng thấy Liễu Linh Linh nháy mắt, anh sẽ không từ chối.
Sau đó mượn cơ đi toilet, Liễu Linh Linh trộm nói cho Dương Bách Xuyên, nhà Lâm Hoan làm quan lớn ở Cố Đô, không ít người làm buôn bán có quan trên phía sau, có Lâm Hoan ở có thể bớt đi rất nhiều rắc rối.
Dương Bách Xuyên không biết gì về thân phận của Lâm Hoan cả, vừa hỏi Liễu Linh Linh đã nói thẳng trong nhà của Lâm Hoan có người làm ở cấp tỉnh bộ.
Dương Bách Xuyên hít một hơi sâu, sau đó không hỏi nữa.
Trong mấy người chỉ có Lưu Tích Kỳ không đi học, chuyện làm công ty cũng chỉ có thể để Lưu Tích Kỳ xử lý. Còn chuyện tài chính, mấy người Liễu Linh Linh nói trở về thương lượng với người trong nhà, ba ngày sau sẽ cho câu trả lời.
Chuyện này được quyết định như vậy, thời gian tiếp theo, ban ngày Dương Bách Xuyên đi học, buổi tối tu luyện, bỏ ra chút thời gian luyện đan Trú Nhan lô thứ hai giao cho nhà họ Liễu.
Sau khi giao đi lô đan Trú Nhan thứ hai cho nhà họ Liễu, trong thẻ ngân hàng của Dương Bách Xuyên thu được lợi nhuận của 1500 viên đan Trú Nhân đầu tiên.
Anh đã sợ ngây người khi nhìn thấy tin nhắn điện thoại, ban đầu tính toán dựa theo giá trị 300 tệ một viên đan Trú Nhan được Liễu Linh Linh định giá, 1500 viên bảy phần lợi nhuận cũng chỉ có gần 30 vạn tệ.
Nhưng con số trong điện thoại lại là 52 vạn 5000 tệ ~
Anh nghĩ có phải nhà họ Liễu gửi nhầm tiền hay không, gọi điện thoại hỏi Liễu Sơn Hảo, kết quả Liễu Sơn Hải cười nói: “Không nhầm, Linh Linh tính sau giá trị công hiệu của đan Trú Nhan. Cháu đừng coi nhẹ sự coi trọng của phụ nữ với dung mạo, đối tượng tiêu thụ lô đan Trú Nhan đầu tiên đều là người quyền quý. Một viên đan Trú Nhân có giá 500 tệ cũng không đắt, sau khi nhìn thấy hiệu quả, có người dùng một lần mua sắm mấy chục viên.
Nếu không phải suy xét nguồn cung của cháu không không theo kịp, chú thật sự muốn đẩy bán ra ngoài. Bây giờ chỉ có thể tiêu thụ có hạn dựa theo số lượng, đã có một vài siêu sao của giới giải trí theo dõi đan Trú Nhan, cung không đủ cầu. Lô đan Trú Nhan thứ hai chú chuẩn bị dùng phương thức tiêu thụ bán đấu giá, ai ra giá cao thì được. Đan Trú Nhan của cháu đã chấn động toàn bộ Hoa Hạ, chờ đếm tiền đi, ha ha ~”
Cúp điện thoại của Liễu Sơn Hải, trong lòng Dương Bách Xuyên lúc này là sông cuộn biển gầm. Anh không nghĩ đến một viên đan Trú Nhan bị mua với giá 500 tệ, một cái giá trên trời.
Đầu óc Dương Bách Xuyên nổ đùng đoàng, chỉ lặp đi lặp lại một câu -- mình sắp đổi đời.
Tròn năm mươi hai vạn, đây đối với Dương Bách Xuyên là một khoản tiền lớn, nhưng... đây mới chỉ là khởi đầu.
Không nghe Liễu Sơn Hải đã nói trong điện thoại sao?
Bởi vì đan Trú Nhan cung không đủ cầu, phần thứ hai anh chuẩn bị hạ giá đan Trú Nhan để bán ra ngoài, có thể tưởng tượng được lợi nhuận từ phần thứ hai của đan Trú Nhan chắc chắn sẽ vượt qua phần thứ nhất.
Cho dù tính toán dựa theo một phần của năm mươi hai vạn, một tháng anh có thể luyện chế mười lăm ngàn viên, tiền lời sẽ là năm trăm hai mươi vạn, đây là một phần thu nhập rất dọa người, ít nhất đối với Dương Bách Xuyên là như thế.
Qua một năm sẽ thu được năm sáu ngàn vạn, mới nghĩ thôi Dương Bách Xuyên đã kích động đến nỗi cả người phát run.
Anh thầm nghĩ: “Một năm có mấy chục làm vốn, hẳn là có thể tạo nền móng cho đế chế thương mại của Thiết Đản rồi~”
Dương Bách Xuyên không định tham gia quá nhiều công ty sắp thành lập, chuyện quan trọng của anh vẫn là cố gắng tu luyện, ngày sau có thể rời khỏi Trái Đất đưa sư phụ về Tu Chân Giới, giúp anh đúc lại tiên thể.
Bây giờ anh có thể sở hữu một căn nhà và mấy chục vạn, tất cả đều do sư phụ ban cho.
Đã đồng ý với sư phụ, nhất định sẽ đưa ông trở lại Tu Chân Giới.
Mà Dương Bách Xuyên cũng định vị cho mình là người tu chân.
Còn về chuyện khởi nghiệp, việc xây dựng đế chế thương mại thì cứ giao cho người anh em chí cốt Lưu Tích Kỳ làm, coi như là giúp anh ta thực hiện ước mơ.
Anh chỉ cần chịu trách nhiệm ở sau lưng hỗ trợ là được.
Sau khi có tiền, Dương Bách Xuyên đi học lái xe, ngày nào cũng chạy tới chạy lui ở trường học rất lãng phí thời gian, anh cảm giác bây giờ thời gian mỗi ngày đều không đủ dùng, ban ngày học tập buổi tối tu luyện, rất phong phú.
Thấm thoát, thời gian đã trôi qua hai kỳ nghỉ lễ, trong lúc đó Dương Bách Xuyên lại luyện chế năm phần đan Trú Nhan giao cho Liễu Sơn Hải.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất