Mãi mới chờ được một chiếc xe, lại gặp phải kẹt xe, đã qua gần hai giờ rồi anh mới đến được nhà hàng Tư Gia.
(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.)
Nhà hàng Tư Gia là một nhà hàng Trung Quốc rất nổi tiếng những không có danh tiếng ở Cố Đô.
Nổi tiếng là bởi vì cho dù bất luận kẻ nào tới đây ăn cơm cũng cần phải đặt trước, nghe nói ông chủ là tay nghề thừa kế, tổ tiên là ngự trù của hoàng gia cuối thời nhà Thanh, làm được món ăn nam bắc, rất độc đáo.
Những người đến đây để ăn cơm không giàu có thì cũng phú quý.
Có tiền cũng chưa chắc có chỗ để ăn, đều phải đặt trước, mỗi ngày chỉ tiếp đãi tối đa mười hai bàn khách, nhiều hơn một bàn cũng không làm, có tiền cũng không dễ sai khiến.
Trong giới thượng lưu rất nổi tiếng, đúng như tên gọi của nhà hàng Tư Gia.
Không có danh tiếng là vì phần lớn người bình thường hoàn toàn không biết đến nhà hàng Tư Gia này.
Dương Bách Xuyên cũng chưa từng tới đây ăn cơm, nhưng có nghe Liễu Linh Linh và Lâm Hoan nói qua.
Vừa vào phòng riêng, đã thấy Liễu Linh Linh và Tiền Tiểu Bối, Lâm Hoan, vẻ mặt ba người vẻ mặt nóng lòng.
Liễu Linh Linh bắt đầu trách móc: “Sao hai tiếng rồi cậu mới đến?”
“Phải chờ xe rồi còn bị kẹt xe nữa, tôi cũng hết cách.” Dương Bách Xuyên cũng bực bội.
“Dù gì tài sản cũng có mấy trăm vạn, cậu không thể mua một chiếc à!” Tiền Tiểu Bối ầm ĩ theo.
“Còn chưa nói đến các cậu đấy, hôm nay ông đây định ra ngoài xem xe.” Dương Bách Xuyên đắc ý nói.
Lúc này Lâm Hoan lên tiếng nói: “Mua xe à, cậu hầu hạ Tiểu Bối thật tốt, cô ấy có thể giúp cậu lo liệu, mọi thủ tục xong xuôi chỉ trong vài bước, biển số xe cũng có thể có ngay.”
Nghe Lâm Hoan nói, trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, nhớ tới nhà họ Tiền của Tiền Tiểu Bối hình như làm ngành công nghiệp ô tô.
Nhìn về phía Tiền Tiểu Bối cười ha ha: “Tiểu Bối, đến lúc cậu thể hiện nha~”
“Ôi, tôi nói này, Dương Bách Xuyên, cậu phải cầu xin tôi mới đúng chứ, sao tôi lại nghe ra ý tứ của cậu giống như là bảo tôi phải cầu xin cậu vậy?” Tiền Tiểu Bối trừng mắt nói.
“Thôi dẹp đi, mẹ nó, lúc cậu bị đau bụng do bà dì tới thì mới tìm tới ông đây, đứng ở góc độ bác sĩ và bệnh nhân, cậu là bệnh nhân, tôi là bác sĩ, hiểu chưa? Cho cậu một cơ hội để thể hiện, bỏ lỡ thì đừng hy vọng làm bệnh nhân của tôi nữa.” Dương Bách Xuyên cười xấu xa nói.
“Ôi ~ tôi... Được rồi, cậu thắng rồi, bổn cô nương đây cầu xin được phục vụ cậu một lần, nói xem cậu muốn loại xe nào?” Tiền Tiểu Bối thật đúng là không dám có lỗi với Dương Bách Xuyên, bởi vì kí ức về cơn đau do bà gì tới lần trước còn mới mẻ, ngộ nhỡ sau này bị lại còn phải cầu xin anh.
“Ông đây không có tìm hiểu về xe, nhìn qua phong cách một chút là được, ngày mai tôi phải đi tham dự một đám cưới, nói trắng ra là đi thể hiện, cậu xem rồi chọn cho tôi một chiếc đi.” Mấy người đều quen thuộc lại là bạn học cùng trường cộng thêm là bạn bè thân, Dương Bách Xuyên cũng không giấu diếm ba người bọn họ, ngày mai anh đến tham dự đám cưới của bạn gái cũ để thể hiện.
“Chuyện xưa à? Kể nghe chơi đi?” Liễu Linh Linh bày ra vẻ mặt nhiều chuyện nói.
“Kể em gái cậu đấy, ông đây bị người yêu cũ ghét bỏ vì nghèo khó, ngày chia tay còn nhận được thiệp mời kết hôn của cô ấy, đương nhiên người chồng sắp cưới không phải là tôi, hai người nói xem, tôi có nên đi không?” Dương Bách Xuyên dùng thái độ thờ ơ kể lại ngắn gọn câu chuyện.
Tiền Tiểu Bối ồ à hai tiếng và nói: “Cái này nhất định phải đi, muốn giá thế nào?”
“Khoảng bảy tám chục đến một trăm vạn đi~” Cái giá này Dương Bách Xuyên đã cảm thấy không tệ rồi.
Nhưng không hiểu sao Liễu Linh Linh lại tức giận nói: “Nếu muốn mua thì mua chiếc tốt một chút, Tiểu Bối, cậu chọn một chiếc BMW đi, tiền không đủ thì tôi trả.”
“Không thành vấn đề, không có tiền cũng được, ha ha!” Tiền Tiểu Bối cười phóng khoáng, cô lấy điện thoại di động ra cúi đầu kiểm tra, sau đó đưa điện thoại di động cho Dương Bách Xuyên xem và nói: “Đây là mẫu xe BMW 7 series mới nhất, tuần trước tôi mới đi xem thử, cửa hàng tứ S đang triển lãm, vẫn chưa bắt đầu bán ra, chú ba tôi để lại cho chú ấy. Như vậy đi, tôi bảo chú ấy nhường cho cậu, cho cậu một cái giá thấp nhất là hơn hai trăm vạn, tôi gọi điện thoại cho chú ba bảo chú ấy làm thủ tục, chúng ta ăn cơm xong sẽ đi thẳng qua đó lấy xe.”
“Hơn hai trăm vạn?” Dương Bách Xuyên có chút đau lòng.
“Bớt nói nhiều, chỉ có một chiếc này thôi đấy~” Tiền Tiểu Bối nói xong thì đứng dậy đi ra ngoài gọi điện thoại.
Dương Bách Xuyên ngẫm lại, thôi thì cứ mua đi, dù sao nhìn mẫu xe anh cũng rất thích, hơn nữa, đan Trú Nhan một tháng có thể mang đến cho hắn năm sáu trăm vạn lợi nhuận, mua một chiếc xe hơn hai trăm vạn vẫn có thể chấp nhận được.
Vài phút sau Tiền Tiểu Bối gọi điện thoại xong, nói đã giải quyết xong, đợi lát nữa đi qua đó lấy xe là được rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất