Dương Bách Xuyên không biết hậu quả?  

 

 

Hắn đương nhiên biết, cũng biết vấn đề mà chim Thần Ma đã nhắc nhở.  

 

Nhưng hắn dằn vặt trong lòng...  

 

Cứu thì nhất định phải cứu, nhưng nếu ra tay ở chỗ này hắn thật sự không biết mình có nắm chắc hay không.  

 

Ngay lúc đó, Tuyết Hương đang bị nhốt trong lồng sắt đột nhiên tỉnh dậy sau cơn hôn mê bán phần.  

 

Ánh mắt nàng ấy rơi vào trên mặt hắn.  

 

Lúc này, trên mặt Dương Bách Xuyên có một tầng sương mù dày đặc, Tuyết Hương hẳn là không thể nhìn ra hắn là ai, nhưng giữa hai người có cảm ứng, có nước Sinh Mệnh làm mối liên kết nên nàng ấy đương nhiên có thể biết đó là Dương Bách Xuyên.  

 

Còn Tuyết Hương đang bị nhốt trong lồng sắt, bị coi như một vật phẩm, lại không có sương mù dày đặc che phủ, Dương Bách Xuyên và tất cả mọi người đều có thể thấy rõ nàng ấy trông như thế nào.  

 

Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được Tuyết Hương đã phát hiện ra mình.  

 

Nhưng hắn thấy ngay giây tiếp theo, Tuyết Hương lại lắc đầu với hắn.  

 

Điều này khiến trái tim Dương Bách Xuyên run rẩy.  

 

Hắn đương nhiên biết Tuyết Hương lắc đầu có ý gì, nàng ấy không muốn hắn ra tay ở đây.  

 

Ý bảo Dương Bách Xuyên đi...  

 

Nhưng Dương Bách Xuyên có thể đi sao?  

 

Đương nhiên không thể.  

 

Nhìn ánh mắt của Tuyết Hương, lắc đầu xong thì giây tiếp theo lại mỉm cười, Dương Bách Xuyên hiểu ý của nàng ấy.  

 

Hãy để nàng ấy đi, đừng mạo hiểm.  

 

Là người trong cuộc, Tuyết Hương đương nhiên biết rõ người bắt mình là hạng người thế nào, nếu không Dương Bách Xuyên sẽ mạo hiểm.  

 

Bây giờ...  

 

Dương Bách Xuyên không kìm được nữa.  

 

Hắn lẩm bẩm: "Nha đầu ngốc, chờ đấy, ta nhất định sẽ cứu ngươi."  

 

Vừa dứt lời, bàn tay Dương Bách Xuyên lóe lên màu đỏ, cốt khí U Minh xuất hiện.  

 

Thanh kiếm Đồ Long trong tay kia cũng lóe lên ánh sáng lạnh.  

 

"Tiểu tử, đừng manh động như thế ~" Lúc này, chim Thần Ma sốt ruột nói.  

 

Mà Tuyết Hương nhìn thấy cảnh này thì lắc đầu cầu xin, nước mắt chảy ra giàn giụa, mở miệng nói thầm hai chữ: "Đừng mà ~"  

 

Nhưng...  

 

Dương mỗ đã làm ra một hành động vĩ đại, xông thẳng lên vì cứu mỹ nhân.  

 

"Chết~"  

 

Một chữ đằng đằng sát khí phun ra, hắn phi người nhảy lên khán đài, một nhát kiếm bỗng nhiên chém về phía người cách lồng sắt gần nhất.  

 

"À ~"  

 

Mất cảnh giác, người này bị kiếm của Dương Bách Xuyên chẻ làm hai và chết ngay lập tức.  

 

Tại thời điểm Dương Bách Xuyên ra tay, khí tức của người này bạo phát, nhưng Dương Bách Xuyên không hề né tránh là bởi vì hắn phát hiện đối phương là Tiên nhân Đại La.  

 

Bây giờ, Đại La ở trước mắt hắn chẳng là cái thá gì cả.  

 

Mặc dù hắn không có pháp lực, nhưng có Nguyên Thần toàn vẹn, cảnh giới cũng vẫn còn đó.  

eyJpdiI6IlZzYzRaQ21tZk53Y254TnVmYWlINmc9PSIsInZhbHVlIjoiTElaeXZ2NHBFU0YxMXlPem5cL2NDd2FOMGQ5TUxYYlE4RjJyb2dJb1dTWkFiUXpLeER0dmxRUDhYXC9XWVk0THZ6IiwibWFjIjoiNGYxNjMzYTk5NDE2ZjNiY2E3OWU1YzM2YTEzNDUzN2NiN2IxZjU4MmU1Y2Y5ZjNlMTc4YjYwYjNjMjBkNTJiMyJ9
eyJpdiI6Im1TbURFdTE1MDFiSFlGNHFcL2g3NFZ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlhjRXR2SmhKRURCdFwvT0ZjNFNMcW5SdmhoYlRDZGZ5dkRKa0k3MXhQU0R3bnpCb1NMejlDdUdOTHppXC9lUytjbG13NlwvbU8zSWdQMmJkR1d1VUh2OStCXC9XeUNJM1UzZ1FDQlBPTjk4ZU9JQnozRVozYzhIV0ZQUUZ2Y0lLYTNCNWt5YUdqcmthR3VuS3RKaHh0dFlqaFFZcWxNbUpLTStvVVpwaHloWTI1eFVmNVNQRmtSdXl3alliclprV0hGOGEwR0w5MmlRZ1B4WDNKakxQZHh0U1JvU3crM2JaWlU2R1FtQVFTSEtzM1dkeEFsaUpkSzBhQjAwc3V3Kzl3ajMxSmV5SzRjV2xPeUZWWG1XU2c0QVBVcUZTdlZrZ0Q5VGt5aVJQZjdKSFkzTFNVS0xDMVwvOWxDVTdcL3FVdHlSSnRJZXREUVZRZEZVZnc5XC92bmZvOTFxbGpWcEVIazFuT2NhTDI5dmFOdDlvdFhiOTFIWE1GT2JjZlNOblB2OCt5Z21iUTlYSW5YcHM2RStwbXhCWW1oV1Z3MDFHdVpMUllpZlNUVVwvUkxsTWtkNmlwcGI5UUhRK1g0R0R0UVA4dEpFVDFrS3hCcHVMODZWaGszQXREd1R0VjYxZEZhTEFjNU4rVHJGbkN4bXRsUjBvTUN2YlJZTW5UUE9QS21pSDFTSUNBRFpqSG5nWTBpc0Y2XC9JblI4VTVYUT09IiwibWFjIjoiYzYwOWQ2ZTMyNThiMTNmMDZkZjdiYzliZTQ2OGM1ZDdlYjRiNmRhODhlZmFlNzY3YTNhYzA0YWI2NDcyODMwZCJ9

Ads
';
Advertisement