Dương Bách Xuyên nói vọng ra phía xa.  

 

Hắn có thể phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ là nhờ có chim Thần Ma đã báo động trước.  

 

Lúc này, chim Thần Ma nói: “Tiểu tử, ngươi nghĩ có kỹ, có hơn một trăm hơi thở, trong đó có cả Tiên Vương, Hỗn Nguyên Đạo Tiên chiếm đa số, sau đó tới Tiên Quân, một khi trêu chọc thì khó tránh khỏi tất cả bọn họ sẽ cùng xông lên.”  

 

“Có biết được bao nhiêu Tiên Vương không?” Dương Bách Xuyên hỏi chim Thần Ma.  

 

“Ba Tiên Vương, trong đó một người là hậu kỳ, hai người còn lại là trung kỳ, có vẻ như không phải cùng một bọn.” Chim Thần Ma đáp.  

 

“Được, vậy thì ngươi đừng quan tâm, chỉ cần không phải Tiên Đế tới thì tiểu gia ta sẽ đánh cho bọn họ tan tác, bọn chúng muốn lấy đầu ta để đổi tiên thạch, haha, cũng tốt, nếu vậy thì ta sẽ giết sạch bọn họ, xem ai còn dám nhắm tới ta.”   

 

Dương Bách Xuyên nghiến răng nghiến lợi, cơ thể hắn di chuyển, không xông ra ngoài mà nhảy vọt lên, phi thẳng lên bầu trời.  

 

“Đồ Long xuất vỏ ~”  

 

“Ong ~”  

 

Kiếm Đồ Long phát ra tiếng kêu.  

 

Gió nổi lên.  

 

Gió lớn gào thét, mây cuồn cuộn lại.  

 

Kiếm Đồ Long phát ra ánh sáng lấp lánh, pháp lực thần hồn không ngừng truyền vào trong.  

 

Vỏ kiếm Phong Vân hóa thành mây và gió, hội tụ tạo thành thanh kiếm khổng lồ.  

 

Dương Bách Xuyên gầm lên: “Giết ~”  

 

Một từ vang vọng cả đất trời.  

 

“Vút ~”  

 

Khoảnh khắc thanh kiếm chém xuống đã hóa thành hàng trăm kiếm khí.  

 

Dưới kiếm khí cường đại, rừng cây phía dưới răng rắc răng rắc đứt gãy.  

 

Cùng lúc phá hủy đi vô số kiếm khí.  

 

Tiên nhân đang ẩn núp trong rừng cảm nhận được kiếm khí vô cùng sắc bén, tất cả đều cảm thấy không ổn, nhưng lúc này đã không còn đường chạy.  

 

Bởi vì ngự kiếm chi đạo của Dương Bách Xuyên đã đạt tới khoảng cách nghìn mét, hắn có thể thi triển ngự kiếm trong phạm vi ý thức nguyên thần bao phủ.  

 

Tâm động thì kiếm chém.  

 

Họ chạy không thoát.  

 

Từng tiếng hét thảm vang lên ở phía dưới rừng rậm.  

 

“Aaa…”  

 

Tiếng quỷ khóc sói gào.  

 

“Đoạn Thủy, Tích Địa ~”  

 

Sau hai chiêu của ngự kiếm chi đạo, kiếm quyết múa may, Dương Bách Xuyên lơ lửng trên không trung, ngự kiếm giết địch.”  

 

Bên dưới hắn, trong phạm vi ngàn mét, lấy hắn làm trung tâm, kiếm khí bay tán loạn.  

 

Tất cả đều bị bao phủ bởi kiếm khí…  

 

Chỉ trong thời gian mười hơi thở, Dương Bách Xuyên dừng ngự kiếm, kiếm ảnh bay đầy trời hợp về làm một, khôi phục lại kiếm Đồ Long, lơ lửng trước mặt hắn.  

 

Nhưng khu rừng phía dưới vẫn bị biến thành tro bụi.  

 

Không một cái cây nào là hoàn chỉnh.  

 

Tất cả đều bị kiếm khí hủy diệt.  

 

Bên trong còn có một trăm ba mươi lăm thi thể máu thịt lẫn lộn.  

 

Một lần ngự kiếm giết sạch Hỗn Nguyên Đạo Tiên và Tiên Quân đang ẩn núp trơn rừng rậm.  

 

Nhưng…  

 

Ánh mắt Dương Bách Xuyên vẫn nhìn chằm chằm phía dưới.  

eyJpdiI6ImFCanZGRXN3UHY4Y1NNRjhUbXFGWUE9PSIsInZhbHVlIjoiNXZqeFdKTjZoRG81VjUrV0Z2MmhNNXM4bithS3lPMm9UZzJPMStzSmpCdktSa0cya2hzM0pqNlZiZ1pvSXprcyIsIm1hYyI6IjhkM2YzY2RkMjk1OWJjMTY3NzEyMDI0ZDU2MTA3NmIyNWZjNjllYWI1OTFjYzA0Yzc3OWExYzZjZjc1MjkwZWEifQ==
eyJpdiI6InhYRU9NWDVqRVBjdzZXc0xKeGdxaEE9PSIsInZhbHVlIjoiaTJuR1FGWXFySVwvSEN3YXR0TTZnNW1keEE3aUhFNHpQSytYVm1veFFFWjdmT1lENk41N0xadkQwVXZsajdIZDNYZVJhYytZS0J0UWdyTVRlU2hnTUo1bVNCcHgzelc2UjV2RXZNVDE4dVhNRHRoUlZjU0lPTk1JRW9DR1U2QmZyU2laMndHUFhzNlZHK0F2V2VSNkZubE16dGJYODNFTzVsZ1lDVVg3YTd4VT0iLCJtYWMiOiI1MjJlMDA1Zjc4YWNiNTJjNjRiNWZhZGU1MDY0YzE0MDc5ZWUyOTZjZGNmNjhlMjdkMzc4Y2M5YmQ5MzRhNjVjIn0=

Đúng như những gì chim Thần Ma nói, một Tiên Vương hậu kỳ và hai trung kỳ. 

Ads
';
Advertisement