Có đôi lúc, Dương mỗ cảm thấy mình thật sự không thể thiếu con chim lắm lông này.
Mà hôm nay, những lời của con chim này thực sự chỉ ra được nhược điểm trong tu luyện của hắn, sở dĩ hắn hỏi về thần thông chí tôn là vì chim Thần Ma từng theo chân sư phụ hắn.
Bây giờ hắn cũng phần nào hiểu được, năm đó trên đảo Tán Tiên, trước khi sư phụ rời đi để tái tạo Tiên Thể, ông đã đặc biệt để lại chim Thần Ma cho hắn, bây giờ nghĩ lại, tất cả đều nằm trong sự sắp xếp của sư phụ.
Nhớ đến sư phụ, hắn thật sự rất nhớ, nhưng không thể lập tức đi tìm sư phụ ở Cửu Trọng Thiên, bởi vì khi tu vi của hắn càng tăng cao, hắn càng hiểu được sự đáng sợ của những cường giả có tu vi càng cao.
Với thực lực hiện tại của hắn mà đi vào Cửu Trọng Thiên tìm kiếm sư phụ, đừng nói giúp được gì cho sư phụ, chỉ e là trở thành gánh nặng. Mà trong lòng Dương mỗ đầy kiêu ngạo, làm sao hắn có thể để mình trở thành gánh nặng của người khác, hắn muốn đi để giúp đỡ, chứ không phải làm vướng chân sư phụ.
Vì vậy, hắn không ngừng mạo hiểm, lần lượt thách thức các vùng đất nguy hiểm, chỉ để mau chóng nâng cao tu vi thực lực của mình, trở nên mạnh mẽ, bước đi trên con đường cường giả, chiến đấu cùng cường giả, mà Cửu Trọng Thiên chắc chắn chính là sân khấu của cường giả.
Hắn sẽ không làm mất mặt lão già chết tiệt kia.
Trong lòng hắn còn thầm nghĩ, không biết lão già chết tiệt đó đã quên mất mình chưa... Nào ngờ nhị sư huynh Tinh Thần Tử của hắn đã trên đường đến, chỉ là nhàn nhã thong thả mà thôi...
“Ở đây lão tử cũng không có cách gì hay, cứ theo ý ngươi mà tự tìm đi, có tìm được hay không thì xem vận may vậy!” Trong động băng giống như một mê cung này hình thành từ hàn băng bản nguyên, chim Thần Ma cũng không có cách gì hay giúp được Dương Bách Xuyên.
“Bỏ đi, cứ hiểu rõ nơi này trước đã, ta tin chắc chắn sẽ tìm được Thiết Nhân.” Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, cũng không làm khó chim Thần Ma nữa.
Mà đúng lúc này, Nhiếp Hồn lão tổ bỗng vui mừng kêu lên.
Dương Bách Xuyên nhìn sang, chỉ thấy trong chớp mắt, đám người Nhiếp Hồn lão tổ đã phá vỡ được một phần cây cột băng, nghe Nhiếp Hồn lão tổ hoan hô thì biết ngay đã xuất hiện Tiên Thạch cực phẩm, hoặc có thể là Hàn Băng Tinh Tinh.
Dĩ nhiên, công việc phá cột băng chủ yếu vẫn là do Hồng Y và Hắc Giáp làm, hai con khôi lỗi Á Thánh này vô cùng mạnh mẽ.
“Chủ nhân, xuất hiện một viên Tiên Thạch cực phẩm!” Nhiếp Hồn lão tổ lập tức cầm viên Tiên Thạch bước đến.
Dương Bách Xuyên gật đầu, mỉm cười nói: “Viên này ngươi giữ lại đi. Sau này, nếu có nữa thì để cho Tuyết Hương và Lạc Dương.”
Nhiếp Hồn lão tổ sửng sốt, trong lòng hơi cảm động, đây là Tiên Thạch cực phẩm đấy, không ngờ Dương Bách Xuyên lại để cho lão ta giữ. Nói thật, vào khoảnh khắc này, Nhiếp Hồn lão tổ vô cùng cảm động, lão ta gật đầu nhận lấy, cũng không khách khí nữa, vì lão ta thật sự cũng cần đến.
Đồng thời, lão ta trịnh trọng nói: “Chủ nhân yên tâm, lần sau có xuất hiện nữa thì ta sẽ để lại cho bọn họ.”
“Tiếp tục đi, nhanh chóng dọn sạch cột băng ở đây xem có tìm được người trước đó hay không.” Dương Bách Xuyên phất tay bảo Nhiếp Hồn lão tổ tiếp tục.
“Được!” Nhiếp Hồn lão tổ càng thêm nỗ lực.
Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên chợt động, hắn triệu hồi kiếm Bàn Long ra, hắn cũng muốn tham gia phá cột băng, đồng thời thử xem uy lực của kiếm Bàn Long ra sao.
Nhưng đúng lúc đó, chim Thần Ma lại nói: “Nhìn có vẻ diện tích không gian này có gần một nghìn mét vuông. Vì vậy, không gian càng lớn, cột băng càng nhiều thì xác suất xuất hiện Hàn Băng Tinh Tinh càng cao. Tiểu tử ngươi thử xem, có lẽ ở đây còn nữa đấy. Hàn Băng Tinh Tinh có ích rất lớn cho việc tu luyện, có thể trợ giúp rất lớn cho ngươi đột kích cửa ải Tiên Vương, càng nhiều càng tốt.”
“Ta biết rồi.” Dương Bách Xuyên trả lời xong, đột nhiên thúc giục kiếm Bàn Long. Ngay lập tức, thân kiếm hóa thành một luồng hắc khí, mơ hồ có thể thấy một con giao long đen uốn lượn, hòa nhập vào thân kiếm, phát ra tiếng ù ù vang dội. Hai con giao long, một đen một xanh, xoay quanh thành ảo ảnh trên thân kiếm, thoắt ẩn thoắt hiện, đúng là xứng với cái tên kiếm Bàn Long.
“Đi!”
Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên thúc giục ngự kiếm, nhát kiếm chém thẳng vào một cây cột băng cao bốn, năm mét.
“Ầm ầm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, trên cột băng xuất hiện một vết nứt.
Cột băng không vỡ hoàn toàn.
Nhưng trong mắt hắn, uy lực của kiếm Bàn Long cũng không tệ.
Tiếp theo, Dương Bách Xuyên hét lớn: “Đồ Long!”
“Ầm ầm!”
Lần này, Dương Bách Xuyên điều khiển cả kiếm Đồ Long và kiếm Bàn Long, cùng lúc tấn công vào cột băng.
“Rắc!”
Cột băng hoàn toàn vỡ vụn.
“Ồ! Vận khí của tiểu tử ngươi tốt đấy, thế mà lại xuất hiện thêm một viên nữa!” Chim Thần Ma không nhịn được mà thốt lên.
Uy lực của song kiếm hợp bích rất mạnh, chốc lát đã phá tan cột băng chỉ trong nháy mắt, lại còn làm lộ ra một viên Hàn Băng Tinh Tinh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất