“Thân thể của nàng ta đã vượt qua giới hạn…”
Ba người nhanh chóng lùi lại.
Nhưng vào lúc này, Hồng Y đã ra tay lần nữa, một quyền quét ngang như tia chớp.
“Rắc rắc… A ~”
Hai trong số ba người phản ứng nhanh chóng nên có thể né tránh đòn tấn công của Hồng Y, nhưng một người bị một quyền của Hồng Y đánh vào lưng, tiếng xương cốt gãy vang lên răng rắc, lão ta ngã xuống đất với tiếng kêu thảm thiết.
. . .
Mà lúc này, Dương Bách Xuyên đối mặt với đòn tấn công của ba Tiên Vương còn lại, hắn hoàn toàn không có ý định giao đấu chính diện, bởi vì hắn biết, trong tình huống đối phương đông người, cách ra tay phù hợp nhất là phải thông minh.
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, phối hợp với Hồng Y.
Vì vậy, khi ba Tiên Vương lao tới, Dương Bách Xuyên khẽ hô một tiếng: “Định ~”
Thuật định thân xuất hiện khiến toàn thân của cả ba Tiên Vương lập tức run lên, tất nhiên, bọn họ chỉ dừng lại một chút, chứ không hoàn toàn bị cố định.
Điều này nằm trong dự đoán của Dương Bách Xuyên, hắn biết là với cảnh giới Tiên Quân của mình, muốn cố định ba Tiên Vương hậu kỳ là điều không thể, do chênh lệch cảnh giới quá lớn nên chắc chắn không thể làm được, nhưng điều hắn cần chỉ là khoảnh khắc ngừng lại ấy là được.
Dù sao thì hắn cũng không định thực sự giao chiến với ba người này, mà mục tiêu của hắn là bốn Tiên Vương đang đấu với Hồng Y.
Hắn nhìn thấy Hồng Y tung ra một quyền đã đánh tan một người trong số đó, còn phế bỏ thêm một kẻ khác, hai tên còn lại thì hoảng hốt lùi lại. Ngay lúc đó, Dương Bách Xuyên dùng thuật định thân để tránh đòn tấn công của ba Tiên Vương, ngay sau đó vòng ra phía đối diện Hồng Y, thanh kiếm Đồ Long và Bàn Long lập tức tung ra.
“Phập! Phập!”
Hai âm thanh trầm đục vang lên, hai Tiên Vương đang né tránh Hồng Y lập tức bị Dương Bách Xuyên ngự kiếm chém làm bốn mảnh trong nháy mắt, chết ngay tại chỗ. Đồng thời, hắn lách mình nhanh chóng đạp một chân lên đầu của Tiên Vương bị Hồng Y đánh gãy xương, đầu của Tiên Vương đó ngã xuống đất.
“Bịch!”
Âm thanh như dưa hấu vỡ nát vang lên.
Chỉ trong một khoảnh khắc tính toán chuẩn xác, Dương Bách Xuyên phối hợp với Hồng Y và ngự kiếm đã giết chết được hai người, dùng chân đạp chết một người.
Chỉ một lần giao đấu, bốn Tiên Vương hậu kỳ đã bị hạ gục.
“Ah… Lão Thất!”
“Lão Ngũ…”
“Nhị ca…”
Trong sân vang lên những tiếng thét đầy đau đớn và run rẩy.
Ba Tiên Vương còn lại hoàn toàn bị cảnh tượng này làm cho chấn động, tất nhiên, điều làm bọn họ cảm nhận rõ nhất chính là nỗi sợ hãi.
Trận chiến thậm chí chưa bắt đầu được bao lâu, mà bọn họ đã mất đi bốn người.
Làm sao có thể không sợ?
“Đoạn Thủy~”
“Phách Địa~”
Ngay lúc đó, giọng nói của Dương Bách Xuyên vang lên, lọt vào tai ba Tiên Vương còn lại, giống như tiếng của ác ma.
Thực sự, Dương Bách Xuyên hoàn toàn không có ý định để cho bọn họ cơ hội thở dốc, hắn hiểu rõ dù sao những người này cũng là Tiên Vương, trên người chắc chắn có đại thần thông, nhưng bất kỳ thần thông nào cũng cần thời gian để thi triển.
Hắn sẽ không để bọn họ có thời gian đó, phải tốc chiến tốc thắng, với sự phối hợp của Hồng Y, việc tiêu diệt ba người còn lại không phải là điều khó khăn.
“Vút~”
Trong lúc Dương Bách Xuyên điều khiển kiếm lao tới, Hồng Y cũng biến mất tại chỗ, một trận nghiền ép một chiều tiếp tục diễn ra...
Hắn chỉ cần Hồng Y tạo cơ hội cho mình, chỉ cần có một kẽ hở nhỏ là đủ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất