“Lão tử đây không tin.” Chửi thề một tiếng, hắn tăng thêm sức mạnh, thần thức mạnh mẽ lao về phía viên Thuỷ Tinh.  

 

...  

 

Một canh giờ sau, Dương Bách Xuyên thở hổn hển, đầu óc choáng váng.  

 

Thần thức va chạm vào viên Thuỷ Tinh, dường như không có tác dụng.  

 

Thần thức của hắn bị một luồng từ trường vô hình ngăn cản nên không vào được bên trong viên Thuỷ Tinh, theo ý của con chim lông tạp, ý thức của hàn băng bản nguyên nằm bên trong viên Thuỷ Tinh, bản thể cũng ở trong đó.  

 

Nhất định phải tiến vào bên trong viên Thuỷ Tinh mới có thể kết nối với ý thức của sức mạnh hàn băng bản nguyên, mới có khả năng luyện hóa hàn băng bản nguyên.  

 

Nhưng bây giờ lại không có cách nào.  

 

Dừng lại một lúc, Dương Bách Xuyên đứng tại chỗ điều tức một lúc, lúc này mới mở mắt chửi thề: “Thần thức không được, hay lắm, lão tử trực tiếp dùng bạo lực vậy, ta không tin còn không lấy được...”  

 

“Ngươi đừng có làm bậy, chỉ với chút pháp lực này của ngươi, đi đối đầu với hàn băng bản nguyên, ta thấy ngươi là muốn chết đấy, đã nói với ngươi rồi, hàn băng bản nguyên có ý thức, nếu ngươi thực sự dùng bạo lực để tấn công, nó phản phệ một cái là có thể tiêu diệt ngươi, ngươi có tin không?”  

 

“Đây còn chỉ là ý thức của sức mạnh bản nguyên, nói chung chỉ là một ý thức mà thôi, nếu có trí tuệ, chúng ta đều không dám đến gần như vậy.” Chim Thần Ma nghiêm túc cảnh cáo.  

 

Ngay cả Tuyết Miêu cũng lên tiếng đồng tình: “Con chim này nói đúng, chủ nhân đừng sử dụng bạo lực, ngươi không thể chống lại sự phản phệ của sức mạnh bản nguyên đâu.”  

 

“Ê ê ê... Con mèo này nói cái gì vậy? Chim cái gì mà chim, lão tử là chim Thần Ma đệ nhất tam giới, ngươi có thể gọi lão tử là tiền bối, cũng có thể gọi là điểu gia, đừng có vô lễ ~” Chim Thần Ma giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, nhiệt liệt phản đối, còn đọc quy tắc cho Tuyết Miêu.  

 

Lần đầu tiên một chim một mèo đối đầu với nhau.  

 

Trước đó đã gặp mặt, nhưng chưa nói chuyện, lần này vừa mở miệng đã trực tiếp cãi nhau.  

 

“Meo...” Tuyết Miêu phát ra tiếng kêu sắc nhọn, ánh bạc trong mắt lập tức chuyển động, gầm lên với con chim lông tạp, ra vẻ nếu không nghe lời sẽ lập tức ra tay.  

 

Mà con chim lông tạp bị Tuyết Miêu nhìn chằm chằm như vậy, lập tức rụt cổ lại phía sau Dương Bách Xuyên, vội vàng nói với hắn: “Tên nhóc, quản con mèo của ngươi cho tốt, lão tử rất không ưa nó...”  

 

Dương Bách Xuyên nhìn một chim một mèo, không nhịn được bật cười.  

 

Hắn đã quen với cái miệng của của con chim lông tạp này rồi, trước đây khi còn có Tiểu Điêu, con chim lông tạp rất ngoan ngoãn, từ khi đến Tiên giới, không bị Tiểu Điêu kiềm chế, nó lập tức ra vẻ ta đây là nhất, rất kiêu ngạo.  

 

Bây giờ thì hay rồi, hình như con chim lông tạp này rất e dè sự tồn tại của Tuyết Miêu.  

 

Hơn nữa, câu nói tiếp theo của Tuyết Miêu khiến Dương Bách Xuyên bật cười thành tiếng.  

 

Chỉ nghe Tuyết Miêu nói với con chim lông tạp: “Ngươi chỉ là con quạ đen thôi, cũng chẳng phải chim, đừng có ra vẻ ta đây là đại ca trước mặt bổn miêu, nói thêm câu nữa ta sẽ nhổ sạch lông của ngươi ~”  

 

“Ha ha ha ~”  

 

Dương Bách Xuyên cười phá lên, câu nói cuối cùng quá quen thuộc, chính là câu hắn thường dùng để đe dọa con chim lông tạp.  

 

Không ngờ Tuyết Miêu cũng nói ra, đúng là ăn ý.  

 

“Ngươi... ngươi ngươi...” Con chim lông tạp nhìn Tuyết Miêu lắp bắp hồi lâu cuối cùng cũng không nói ra được lời nào cay nghiệt, nhưng lại thấy Dương Bách Xuyên đang cười trên nỗi đau của người khác, nó cười lạnh nói: “Tên yếu ớt, lão tử có cách để ngươi dẫn dụ ý thức của hàn băng bản nguyên ra, ha ha ~”  

 

“Nói ~” Dương Bách Xuyên nheo mắt nói thẳng.  

 

“Ngươi dạy dỗ con mèo này cho lão tử, lão tử sẽ nói cho ngươi biết cách.” Con chim lông tạp đắc ý vênh váo, vừa nói vừa nhìn Tuyết Miêu, ý là xem kìa, điểu gia ta có cách trị ngươi.  

 

Nhưng kết quả lại bị Dương Bách Xuyên trực tiếp nắm trong tay, nheo mắt cười nói: “Đếm đến mười, mau nói, nếu không lão tử sẽ trực tiếp ném ngươi cho Tuyết Miêu nhổ sạch lông... Gan to ra rồi à, dám đe dọa ta?”  

 

Dương Bách Xuyên vừa nói, Tuyết Miêu cũng phối hợp kêu lên một tiếng.  

 

Khiến con chim lông tạp run lên bần bật.  

 

“Một, ba, năm, bảy, chín...” Dương Bách Xuyên trực tiếp đếm như vậy.  

 

“Dừng lại, lão tử sợ ngươi rồi, nói cho ngươi, nói cho ngươi ~“ chim Thần Ma cái gì cũng không sợ, chỉ sợ bị nhổ sạch lông, lập tức chịu thua.  

eyJpdiI6InV2K0lxb2ZnbkhScFNNMTlySEw0VEE9PSIsInZhbHVlIjoiXC9EK2c5WnN1dFl3Rkxzb24xK1dXa1pwN2dcL094RjIxdlZ5cDZBMDFTOUJZbVk4ek9QTnR3ZW95WmZmSGdaSlpyIiwibWFjIjoiMzA2MDhkOWVjOGY2ODNkZTJiNWJkYWI0ZDlhMTljODQzZDZmNDY1ZjU0MjBiMDc3ODhmNmYzYjYxZGQ1OGJmOCJ9
eyJpdiI6ImU2TW5lekVFVWVaVVp0Q0ZMNnRtXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilh0RWRYTXlselY0bHJIMVp1clF6aFNKbDYyaDRFTFppcGlQVDRhVm8zWk05UlBBejRBaVRkVE1VdEp0QjVVTWtaYnJONFF1T01XRG0xKzRnXC9tejJcL1wvclwvWEZEVWJSV0puTzRXM1FJZE5mSktZREU2QWVER3cwNncySGFDQk9XeXh0RzRCamJmSFcxMStUbTFES2xYckYwVDdzWEZtTEdvSThTQnh0dVppMVFtbXpZcXVYWjBIN1RTZHgzYWNVeUdlVERwTDdyU21UcjM2UnpubjlnY0lBPT0iLCJtYWMiOiI4OWYwY2QwYTRiN2U5Mzg3ZTFkMzQ5NDkwMWMxMjU4YjU5NmNlZjRlYzZjNGQ0YWZhMzEzZTNhYTRlMDIzOWZiIn0=

Chim Thần Ma nói: “Lấy Thủy Chi Bản Nguyên Châu trong cơ thể ngươi ra làm mồi nhử, ý thức của hàn băng bản nguyên tự nhiên sẽ chủ động xuất hiện...”

Ads
';
Advertisement