Yến Xích Hà vô cùng kích động nói: “Yến Xích Hà bái kiến chủ nhân!”  

 

“Bảo Thuận Quang bái kiến chủ nhân.” Bảo Thuận Quang cũng quy củ hành lễ.  

 

“Bái kiến đại tông sư” Đinh Hòa Bình vẫn gọi Dương Bách Xuyên là đại tông sư.  

 

“Đứng dậy cả đi.” Dương Bách Xuyên vung tay đỡ ba người dậy, thấy tu vi của cả ba đều tăng lên rất nhiều, lần từ biệt năm đó đã là ba nghìn năm.  

 

Yến Xích Hà đã trở thành Tiên Quân sơ kỳ.  

 

Bảo Thuận Quang và Đinh Hòa Bình cùng bước chân vào Tiên Quân trung kỳ.  

 

Tu luyện không tệ.  

 

“Các người được đấy, tu vi tăng lên nhiều rồi, đáng ăn mừng.” Dương Bách Xuyên cười nói.  

 

“Có được tu vi như ngày hôm nay đều nhờ nhị sư huynh của chủ nhân chỉ dạy nghìn năm. Tất cả đều nhờ hồng phúc từ chủ nhân.” Yến Xích Hà vội vàng nói.  

 

“Đúng, đúng thế, may có Tinh Thần đại nhân chỉ điểm, chúng ta mới có được tu vi như bây giờ.”  

 

Bảo Thuận Quang và Đinh Hòa Bình cũng lần lượt lên tiếng, vừa rồi bọn họ cũng nghe được cuộc trò chuyện giữa Dương Bách Xuyên và Tinh Thần Tử, trong lòng họ vô cùng chấn động, không ngờ Dương Bách Xuyên lại là tiểu sư đệ của Tinh Thần đại nhân, đúng là không nghĩ tới.  

 

Dương Bách Xuyên thoáng sửng sốt rồi cũng bình tĩnh lại, nhị sư huynh chỉ điểm cho ba người đạt tới tu vi như hiện tại cũng là điều bình thường, nhưng nghe bọn họ nói, cả ba đã theo nhị sư huynh một nghìn năm, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, tất cả đều là chuyện nhỏ, lát nữa ôn chuyện rồi hỏi sau.  

 

Bên kia, Nhiếp Hồn lão tổ nằm trên mặt đất với một lỗ máu lớn ở ngực, nhìn mọi chuyện vừa xảy ra, trong lòng ông cũng ngập tràn khiếp sợ, không ngờ chủ nhân nhà mình lại có sư huynh trâu bò như vậy, hơn nữa còn là phong hào đệ nhất Tiên đế.  

 

Nhị sư huynh, đương nhiên sẽ có đại sư huynh…còn có cả sư phụ. Nhiếp Hồn lão tổ không thể nào tưởng tượng nổi, tông môn của chủ nhân mình mạnh tới mức nào?  

 

E là có thể sánh ngang với tam đại thế lực chí tôn ở Tiên Giới.  

 

Sau đó, nhìn thấy Bảo Thuận Quang và Yến Xích Hà gọi Dương Bách Xuyên là chủ nhân khiến trong lòng trở nên căng thẳng, lão tự lẩm bẩm: “Xem ra sau này phải nỗ lực hơn, bên cạnh chủ nhân không thiếu người hầu, hai người kia đều rất thân thiết với chủ nhân.”  

 

Nhiếp Hồn lão tổ có cảm giác nguy cơ, nhưng điều duy nhất khiến lão yên tâm là tu vi của mình cao hơn ba người kia.  

 

Lão tin chỉ cần mình nỗ lực thì chắc chắn chủ nhân sẽ xem trọng mình.  

 

Sau sự xuất hiện của Tinh Thần Tử ngày hôm nay, Nhiếp Hồn lão tổ biết mình đã  ôm được cái đùi lớn, tiền đồ vô lượng, nghĩ tới chỗ dựa sau lưng chủ nhân, mặc dù Nhiếp Hồn lão tổ đang bị thương nhưng lão biết, vết thương này rất đáng, nặng thêm chút thì tốt hơn.  

 

Cùng khiếp sợ giống như lão còn có Đông Phương Thiết Nhân, nghe cái tên kiếm đế Tinh Thần Tử như sấm bên tai, bởi vì ông nội Đông Phương Hạo Thiên của hắn có danh hào đứng thứ chín trong cảnh giới Tiên đế, vậy nên ông thường nhắc tới cái tên đệ nhất kiếm đế Tinh Thần Tử, lão đầu rất tán tưởng cái tên này, thậm chí là sùng bái.  

 

Còn nhớ có lần ông nội cảm thán, đệ nhất kiếm đạo của Tiên giới hiện tại là Tinh Thần Tử, cũng là cường giả kiếm đạo chân chính, thực lực của hắn ta sâu không lường được, cho dù là tiên tôn bình thường cũng không bằng kiếm đế Tinh Tử Thần, theo như lời của ông nội hắn, Tinh Thần Tử là cường giả kiếm đạo mạnh nhất Tiên Giới.  

 

Nhưng có đánh chết Đông Phương Thiết Nhân cũng không ngờ, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới huynh đệ Dương Bách Xuyên của mình lại là sư đệ của phong hào lừng lẫy đệ nhất kiếm đế Tiên Giới – Tinh Thần Tử.  

 

Thông tin này quá khiếp sợ.  

 

Đông Phương Thiết Nhân bị thương nặng, khắp cơ thể với hơn chục vết thương lớn nhỏ khác nhau, lúc đầu hắn đau tới kêu rên, nhưng sau đó lại bị lượng thông tin này chấn động tới quên cả cơn đau.  

 

Đông Phương Thiết Nhân đột nhiên bật cười, dù thế nào thì Dương Bách Xuyên vẫn là huynh đệ của hắn, haha.  

 

Dương Bách Xuyên nhờ ba người Yến Xích Hà đưa Đông Phương Thiết Nhân và Nhiếp Hồn lão tổ lên phi thuyền của nhị sư huynh.  

 

Vừa nói, Dương Bách Xuyên đã tới trước người Đông Phương Thiết Nhân đỡ hắn dậy, sau đó đưa ra một giọt nước Sinh Mệnh. “Sao rồi?”  

 

“Không chết được, haha ~” Mặc dù bị thương nặng nhưng tâm trạng của Đông Phương Thiết Nhân không tệ, đánh nhau một trận sảng khoái, hơn nữa còn đánh với cấp bậc Ma đế, đây là điều mà hắn chưa bao giờ làm, đúng là vừa đau vừa đã.  

 

Đương nhiên, Đông Phương Thiết Nhân hiểu rõ, nếu không có Răng Cưa vương dẫn theo mười vạn chim răng cưa giúp đỡ thì hắn đã bị Ma đế giết chết từ lâu.  

eyJpdiI6Im8rVGZCSVdHc0FSVEdWSjR4b2xVNWc9PSIsInZhbHVlIjoiWU5aczBpb2lOMzdVR056WUxDWjFKT0F3S1BoMHA2VXRlQmtIT251cUJtTFpGcDQrd1NBTnJqcEJOZW9nV29tWSIsIm1hYyI6ImQ2Yzk1NWYzN2UwNmExM2Y1MWJmOGQ0MDY5NDI1NTgyNDI0OGRhNWQ1YjgxMTdlODdjMTE2MjMzY2JmNGM5Y2QifQ==
eyJpdiI6InI1eURSdG04VVBMXC9tN0JUY2xkU2lRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ink3SEpCVW51UHZaTHRvY2FkeDk3aFZUdVZXXC9MVGZCanhzbkFGbHdENlRrTVZ6UVo2RTA4VVNFR2ZJN2E0cVlrZUV1a1VRNkU4MW5SUGZHa3dcL3YyV2trZEFKNzdRVG1jdnlaV3BrcGk1WEQzTlM1VEpHQjhcL21ZdVVSU1JmQUJCdCtsRFl1S3BcL2pYUGxucnJoYmxncFdkekdOcXlHc3hzblQxTlJHMW5cL3BiWHljVHFHOFVNMXVqM0pvNU1JQzlDcjBveHV2Q25aSFhsSUlcL2V3cjAzRTlUR1NCelJXa3lWQitxNjFxNWR5UGdyWk9JbE9iZU8xZHdFYVVROGxcL0RaSERITlZud2RHanAzNUNKQTJmeWFtNHdzTGYwWFNLalZibmNjWTM3MExZc1dScE5tVFZQTG1RaU1QemJQNWZIRjh4dmV2MVZBbUpiUmEwT1M1OXJNWHZNMXM0RTFtaURXc3RLQm4wdE5EUTJ1VXgrQitqd2JTeHU0UGFEcU5tZ3dFekpJdDVZcFEyMDF0VmcrcFJpdVhUMzlEeHRyWDFXYysraTNSQTlcL0w3K0VcLzhhMWJNV2NoQ2QrUWErYXVLaG9cL05DZ09LcG9OUE5GTkdxVElBQU93TDRvSStqbXQxRXIrZ3ozNGMyWENwUDFualFwVWJIZkJrc2RwUDhaQ2ZjWnZxUWhpaFVINExJc1FqUGhNeXZneXVkM0lzN2padFlsbXo2aE9Jd25wOGVVdDlTamtJd0VBY0J5TFNvQ3VobnJ4UGFkN1lLYmJGQVRyQVpOOWN2RDExUDZydmJSOWRUbXhoTmNRUWU5b1NRUElpcW94Rnk1MUc1M2JZRFM5TmxCNDVaNG9nZWdESDRnXC95eVBHc2g5ZkE9PSIsIm1hYyI6IjRhYzc1ZjFmY2YzNjE0NjM5MmZjNDk2YjU1YWE2MjA3N2VmN2VmYWVlZGNlZjAzODQ1MzUwNmQwZDgyYTM0NTcifQ==

Hắn biết lần chém giết này đều nhờ có đàn chim răng cưa lao tới chắn trước mặt hắn làm bia đỡ đạn nên hắn mới không chết, hơn vạn con vây xung quanh hắn, mặc dù đều là thú dữ nhưng trong lòng Đông Phương Thiết Nhân vẫn rất hổ thẹn.

Ads
';
Advertisement