“Đừng nói các ngươi là một trong mười đại gia tộc ở Tiên Giới, dù có là một trong ba thế lực Thiên Tôn, đã giết người của ta thì tiểu gia ta cũng sẽ bắt các ngươi phải chôn cùng.”

Ba ngày sau, theo bản đồ chỉ thị của Đông Phương Thiết Nhân, Dương Bách Xuyên đã đến được tiên sơn Hổ Khiếu.  

 

Sau khi đến, Dương Bách Xuyên đi thẳng đến đồi Gió Hú.  

 

Theo điều tra của Đông Phương Thiết Nhân, Đoạn Can Hổ Khiếu - kẻ đã bắt Nhiếp Hồn lão tổ và Lục Bằng Bân, giết Bảo Thuận Quang đang ở trong sơn  trang Hổ Khiếu.  

 

Là con cháu của dòng chính nhà Đoạn Can, đồng thời là con thứ ba của tộc trưởng nhà Đoạn Can, Đoạn Can Hổ Khiếu chiếm giữ cả một tiên sơn cũng không lạ.  

 

Dọc đường đi, Dương Bách Xuyên nhìn thấy rất nhiều thành trì.  

 

Trong tiên sơn là một phương thiếu giới, một tiên sơn không là gì cả, nhưng gia tộc Đoạn Can lại có được toàn bộ Tiên Vực.  

 

Ở Tiên giới, những người đạt đến Tiên Đế đều có thể kiến tạo Tiên Vực thuộc về chính mình, chẳng qua có rất ít tiên sơn có thể tu luyện, đa số là tiên sơn hoang dại. Không chỉ tiên nguyên ít ỏi, cho dù bên trong có sinh linh thì cũng đều là hoang thú cường đại, phần lớn là tiên sơn hoang phế không thể sinh tồn được.  

 

Vậy nên mới xảy ra chuyện tranh đoạt chém giết, mở rộng lãnh thổ.  

 

Cả Tiên giới bao gồm 3000 Tiên Vực, vô số tiên sơn, vô số sinh linh, địa vực bát ngát, nhưng vẫn tồn tại chém giết chỉ vì tài nguyên tu luyện.  

 

Lần này Nhiếp Hồn lão tổ bị bắt đi, Dương Bách Xuyên đoán đã bại lộ tài lực gì đó, không bị giết mà chỉ bị bắt, tức là đối phương đang nhắm đến tiên thạch.  

 

Muốn giết chết Đoạn Can Hổ Khiếu thì phải xử lý 12 Tiên Đế bên cạnh hắn ta. Không thể để lão Bảo chết oan, phải cứu Nhiếp Hồn lão tổ và Lục Bằng Bân.  

 

Còn chuyện vì thế mà đắc tội gia tộc Đoạn Can, ha hả…  

 

Nhị sư huynh từng nói: sư phụ nói muốn làm gì thì cứ làm, chúng ta luôn ủng hộ đệ.  

 

Tuy bây giờ chưa gặp được sư phụ nhưng hắn cũng là người có chỗ dựa, việc gì phải sợ gia tộc Đoạn Can?  

 

Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy một kiến trúc giống như lâu đài, được xây dựng trên đỉnh núi lớn, đập vào mắt là một đống cung điện.  

 

Dương Bách Xuyên biết đã đến Hổ Khiếu sơn trang, hắn định xông vào nhưng lại cảm nhận được có đại trận bảo hộ nên thôi.  

 

Không dùng được vũ lực vậy thì mưu.  

 

Có khi trong sơn trang này còn có rất nhiều cường giả khác.  

 

Lẻn vào là được.  

 

Hắn ra hiệu cho Răng Cưa Vương đi xuống, dừng trong rừng rậm, Dương Bách Xuyên thu Răng Cưa Vương và Hồng Y vào không gian.  

 

Bên cạnh chỉ dẫn theo Tuyết Miêu và chim Thần Ma.  

 

Tuyết Miêu có thể che giấu hơi thở và thân ảnh, chim Thần Ma thì nhìn qua giống một con quạ đen bình thường, sẽ không khiến người khác chú ý.  

 

Còn việc Hổ Khiếu sơn trăng canh gác nghiêm ngặt không dễ vào được, đối với hắn thì việc này không tồn tại.  

 

Lẻn vào một sơn trang mà thôi, không khó.  

 

Hơn nữa hắn còn định ngang nhiên đi vào.  

 

Theo tin tức của Đông Phương Thiết Nhân, Đoạn Can Hổ Khiếu đang xây dựng thêm sơn trang, cần tuyển một lượng lớn đại sư xây dựng, nếu không hắn ta cũng sẽ không đích thân chạy đến tiên thành Hỗn Loạn để tìm Lục Bằng Bân.  

 

Cũng không biết Đoạn Can Hổ Khiếu đang xây gì, nhưng Dương Bách Xuyên biết chính mình chắc chắn trà trộn vào được.  

 

Nghĩ lại cũng thấy thú vị, sau khi bước vào Tiên giới, hắn chưa từng đi du lịch ở Tiên giới, lần này cũng coi như đi trải nghiệm một lần.  

 

Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều, huýt sáo đi ra khỏi rừng cây, hướng về phía Hổ Khiếu sơn trang.  

 

…  

 

Cách cửa lớn khoảng trăm mét, Dương Bách Xuyên nhìn thấy trên không trung có rất nhiều người và đội cưỡi phi thuyền, tọa kỵ hạ xuống, dừng ở cổng lớn.  

 

Ở cổng lớn cũng có không ít người, khoảng 2-300 người gì đó đang xì xào bàn tán.  

 

“Lưu môn chủ cũng đến.”  

 

“Đúng vậy, bái kiến Dương môn chủ.”  

eyJpdiI6IlhRN2liRDJBaVRyWUZtbjd6Z0Z6Ymc9PSIsInZhbHVlIjoiV2JOcVpPK3FxNXhhdzY2b1l5MDBCdE9UNGd2NUFlbVM3QSttQU4wQXRTK01Lb0IreXM3M1FvU0hqTk9ldVRhXC8iLCJtYWMiOiIyZTM5ZjQ3ZGIzODMxNzc5NTkwYTcwNjkwMWJkMDNiYjljMzU0YzUxNzJhMDRjNzk0ZTE2YzVkMzg0MmQ0MjM3In0=
eyJpdiI6IkVhQXdSUFlTS2lCK2lZVXdBSTlvcGc9PSIsInZhbHVlIjoiNER2NzBtQVBHVkg5VE91NEhDOUJkR2ppVmZZcE8rM01tMEczNnFIbFVKMm45U0w4bkhWdzFPNHh1SG5qNG5cLytIbUdFSkZodUFQUXZGQWh4S2ZlMkJSQ3RYWnNLZmw5OXRoRVNOVGFcL0NEWmUwM1wvVVwvTHF2RGRvRlR3RUlcL1NKczV6bFR2bnZTYXF1R2lmQVJSUlJqbW5rWk9vUHN4OXVMdE9VbE43VXBFK1RnbTRrZWFDSzExWVo4K003YmhJa0QiLCJtYWMiOiIxZGU3Nzk1Mjk5YjQzZjhiYjc1M2IxZmNlMjc5MTQ2YzNmODNhZmFhOThiODVhZTQyMWEzZGQ1ZjAzYzAxMmY3In0=

“Không ngờ từ biệt ba năm đã lại gặp mặt.” 

Ads
';
Advertisement