Sau khi Dương Bách Xuyên đi theo Đoàn Can Đại Lực vào sơn trang Hổ Khiếu, đối phương dẫn hắn tới một nơi rồi nói: “Dương tiên sinh, đây là điện luyện đan của sơn trang, kể từ khi luyện đan sư về tổng bộ gia tộc thì nơi này đã để không, Dương tiên sinh đợi ở đây một chút, ta đi bẩm báo với trang chủ một tiếng, ngài là người đầu tiên tới luyện đan của sơn trang trong vòng một trăm năm qua, chắc chắn sẽ được trang chủ hậu đãi.”  

 

 

“Đi đi, có thể nhìn thấy được phong thái của trang chủ sơn trang Hổ Khiếu thì còn gì bằng.” Dương Bách Xuyên híp mắt cười, trong lòng lại đang ấp ủ ý nghĩ xấu xa, hắn còn đang mong gặp được Đoàn Can Hổ Khiếu, khi đó tìm cơ hội ra tay chẳng phải tốt hơn sao?  

 

Không ngờ thân phận luyện đan sư lại dùng tốt như vậy, lần này nói không chừng còn có thể dùng thân phận này để làm nên chuyện lớn.  

 

Nghe đồn sơn trang Hổ Khiếu xuất hiện linh tuyền nóng, Dương Bách Xuyên nghĩ chắc hẳn là suối nước nóng.  

 

Điều này khiến hắn ngưỡng mộ.  

 

Suối nước nóng đó !!!  

 

Đó là thứ mà trước kia chỉ Trái Đất mới có, nghĩ thôi cũng thấy nhớ.  

 

Hắn đang nghĩ xem, không biết suối nước nóng ở Tiên giới trông như thế nào, nếu như...nếu như có thể chuyển đi, hắn nhất định sẽ mang về Vân Môn, sau này ngày ngày ngâm nước nóng, tìm mấy tiên nữ cùng nhau ngâm, chậc... Đó mới thật sự là cuộc sống thần tiên chứ?  

 

Trong đầu chỉ nghĩ tới những chuyện phóng túng, đợi sau khi Đoạn Can Đại Lực ra ngoài, Dương Bách Xuyên ngồi trong cung điện, đang chuẩn bị thả thần thức để kiểm tra một vòng, đột nhiên có tiếng bước chân vang lên.  

 

Vừa ngẩng đầu, Dương Bách Xuyên đã phải chửi thầm trong lòng ~  

 

Hắn thấy hai tiểu tiên nữ đang đi tới.  

 

Một người bưng mâm trái cây, người kia bưng tiên tửu đang uyển chuyển bước vào.  

 

Hai tiên nữ mặc y phục như vải màn, vài nơi như ẩn như hiện, Dương Bách Xuyên nhìn mà nuốt nước bọt.  

 

Lúc này, một trong hai người khẽ mỉm cười rồi đặt mâm rượu trong tay lên bàn: “Đại nhân, mời dùng ~”  

 

Vừa nói vừa rót rượu cho Dương Bách Xuyên.  

 

“Ặc...A, Đa tạ ~” Lúc này Dương Bách Xuyên mới hoàn hồn, hắn vội vàng lên tiếng.  

 

Nghe vậy vị tiên nữ mặc áo xanh sợ hãi: “Đại nhân đừng khách khí, thị vệ trưởng Đoàn Can Đại Lực đã dặn dò, bảo chúng ta chăm sóc tốt cho đại nhân, tỷ muội ta chỉ là người hầu của sơn trang, đại nhân chớ khách khí, nếu bị thị vệ trưởng đại nhân biết được thì ta sẽ mất mạng ~”  

 

Dương Bách Xuyên vô cùng ngạc nhiên, trong lòng thầm chửi Đoàn Can Hổ Khiếu: “Chó má thật, tùy tiện tìm hai vị mỹ nữ mà cũng chỉ là người hầu trong sơn trang, loại diễm phúc này hắn còn chưa được hưởng thụ, người hầu hạ đẳng thôi cũng xinh đẹp như thế, vậy thì cao cấp sẽ trông như thế nào? Dương Bách Xuyên nghĩ không ra.”  

 

Hắn là người Trái Đất, lớn lên dưới lá cờ đỏ, nhưng hắn chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ không xem ai như một con người. Cho dù trên danh nghĩa bọn họ là người hầu hắn thu nhận thì cũng chưa bao giờ đối xử với họ như nô bộc, hắn không quen.  

 

Hai người đang nói chuyện, tiên nữ mặc áo trăng kia cầm tiên quả, trong tay lóe lên hơi nước, rửa sạch tiên quả rồi đưa cho Dương Bách Xuyên, thật ra chúng vốn dĩ đã sạch, nhưng nhìn nàng dùng pháp lực quen thuộc như vậy, rõ ràng đây là kết quả của việc thường xuyên thực hành, có lẽ đây là nghi thức.  

 

“Đại nhân, mời dùng ~”  

 

  Giọng nói nhẹ nhàng vang lên khiến xương cốt của Dương Bách Xuyên mềm nhũn.  

 

Bên trái được dâng tiên tửu, bên phải được đút hoa quả tươi, hai tiên nữ một trái một phải hầu hạ, quả nhiên là không quen.  

 

Nhưng đây không phải là điều quan trọng, quan trọng là Dương Bách Xuyên vừa cảm nhận được pháp lực do tiên tử rửa tiên quả phóng ra, pháp lực chỉ là thủ đoạn nhỏ, bất cứ tiên nhân nào cũng có thể làm được thuật khống chế nước, Dương Bách Xuyên thấy pháp lực mà tiên nữ kia dùng chẳng phải tiên lực mà là yêu lực, hơn nữa yêu lực không phải thú mà mang hơi thở của cây cỏ.  

 

Uống một ngụm tiên tửu rồi để chén xuống, miệng cắn một miếng tiên quả không rõ tên, nếm thử thì đây cũng chỉ là tiên quả bình thường mà thôi, Dương Bách Xuyên híp mắt đánh giá hai tiên nữ này, thực lực của bọn họ là Thiên Tiên thượng phẩm, đây cũng xem như cảnh giới thấp nhất của Tiên Giới, chẳng trách lại làm nha hoàn ở nơi này.  

 

Dương Bách Xuyên hỏi: “Các người không phải con người mà là cây cỏ đúng không?”  

 

Tiên nữ mặc áo xanh nói: “Hồi bẩm đại nhân, chúng ta thật sự là cây cỏ tu đạo thành tiên, ta là hoa lan thảo, nàng là bạch mộc thảo.”  

 

Dương Bách Xuyên gật đầu, quả nhiên là như vậy.  

 

Hắn thuận miệng: “Theo lý mà nói, bất cứ chủng tộc nào ở Tiên giới đều sẽ tu luyện ở một khu vực cố định, cây cỏ thành tinh cũng xem như yêu tộc, vì sao các người không tới địa bàn của yêu giới mà lại làm người hầu cho sơn trang của nhân tộc?”  

 

Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, cơ thể hai tiên nữ run lên, vẻ mặt bọn họ ảm đạm nhưng không trả lời, tiên nữ mặc y phục xanh định nói gì đó nhưng bị người áo trắng âm thầm lắc đầu ngăn lại.  

eyJpdiI6ImprakVGUkJTQW16dGNKdmxRYmFQaEE9PSIsInZhbHVlIjoiMTVUTndXYXJHU3ZXako3YjZTZnZuYUhHbUhyaWVkQ05ZaGE4Rmd5RjFkWWp5N2E2aXdaN05lWkJaQ1BYbHhDYSIsIm1hYyI6IjljNDYyN2ZkN2ZiNjQyYjM4ZDUzMTgwOWQ1OTlmZWEyMThiNjgwMTQxOWRiMDliZTRiNDllYzY3ZTEzNjNjZjkifQ==
eyJpdiI6IndYTTJOM3BuZE94bE56RTlka010OVE9PSIsInZhbHVlIjoidVYyN0V6RElVMkp6WlI2V0Z1NmxEbVlkSDE0MUhhR2kyU3hVOG9NaEZQdzNheWhCc1BVSTk3T0Z2ZGdjZHZiYTBsS3Uzclp6QmdlOERMRTN5ejQ3MldjcW9XU2ZESVBkUmZ6cWo2RjFES1c3S1R5NzhsRnBZZ0MzdzdNcEVIWVQ5bmhaTjIwUUJQUzdjU1pGak04ZmhpWitlMkRKNjB6b2NXOElaaWd3bWQzaE5Za2NDcGgyYUQ1anJhS2NZeGY0NWxqSzdqaEp4VnB4YnIrbDAzME9hNUdSODRKVWlcL201U3FWYXRES2J3MHRWcmp4SjRXc1R5ZEVWZUVtQTc5QUNyQ3JSc1FkMndiQ2doV1wvWUVuemp6T2RLQzhqQ3lhbUhEenc5eGVyazVVVmtzN1JvNFRlcTl4cGZYWmZEUXpidlFicm1EZjNcL0JOM1JweUZWZHRWZ1VnPT0iLCJtYWMiOiJhODg0ZDJlZGYyNGU5YmE1ODFhMzQ0NjNkODUyMDcxZGY5MzQxMjExNzk4ZjEyNDUwNWUxNjE5YWZlOGNjMDI2In0=

Ads
';
Advertisement