Suối Tiên Trong Mơ

Đã có Lệnh thượng thư đi đầu, cũng có vài triều thần khe khẽ bàn tán, bắt đầu có triều thần ủng hộ Lệnh thượng thư, cho thấy trước trước mắt tìm đại phu cho Thuận Hòa đế quan trọng hơn.

Các nhóm triều thần muốn nháo lên, Thái thống lĩnh vung tay lên, thị vệ đại điện tiến lên ngăn chặn Thường Trí Lam, Thường Trí Lam bị áp đầu không có cách nào ngẩng lên, tranh chấp càng sâu.

Phó Lệ Nguyên nói: “Người đâu, áp Lệnh thượng thư xuống đi.”

“Dừng tay, ngươi muốn áp ai xuống?” Một thanh âm uy nghiêm đột nhiên từ ngoài cung truyền vào.

Mọi người quay đầu nhìn qua, không khỏi trừng lớn hai mắt, trên đại điện đủ loại quan lại kinh hô, “Bệ hạ!”

Đúng là Thuận Hòa đế.

Sắc mặt ông khô vàng như cũ, được thái tử phi với Vi viện sử nâng đỡ đứng trước cửa tẩm cung, Thuận Hòa đế sắc mặt tuy không tốt, nhưng vẫn uy nghiêm như cũ, ông vừa xuất hiện, mọi người đều hoang mang rối loạn đứng thẳng lên. Nhị hoàng tử, Ninh phi, cùng với Thái phó Túc Thao cầm đầu mười vị đại thần, còn có Thái thống lĩnh, thị vệ đại điện, tất cả đều thay đổi sắc mặt.

Biểu tình Phó Lệ Nguyên hoảng loạn, sắc mặt trắng bệch vội quỳ xuống lắp bắp: “Phụ hoàng…”. Đây là thế nào? Người nọ rõ ràng nói với hắn ta, cái này dùng sau hai tháng là không có khả năng lại tỉnh lại, chẳng lẽ là —— ánh mắt hắn ta nhìn về phía Xu Xu bên cạnh người Thuận Hòa đế.

Xu Xu rũ mắt.

Một tháng rưỡi trước, lúc Phó Hạo còn chưa sinh ra nàng đã phát hiện Thuận Hòa đế trúng độc, ngày ấy khi dùng bữa với Nhị hoàng tử Tam hoàng tử và Triệu quý phi, Xu Xu phát hiện sắc mặt Thuận Hòa đế có gì đó không đúng lắm. Chờ dùng cơm xong, nàng lấy lí do có việc muốn ở lại, đại điện chỉ còn lại nàng với Thuận Hòa đế, nàng giúp Thuận Hòa đế bắt mạch, tra ra Thuận Hòa đế trúng độc, may mà lúc đầu Thuận Hòa đế cũng không đáng lo ngại, độc là dùng hỗn hợp một loại hương liệu với long tiên hương Thuận Hòa đế thường dùng, thứ này dùng riêng sẽ không sao, nhưng lại tương khắc với trà thiên ngọc, nếu ngửi hương sinh thảo sau khi uống xong trà thiên ngọc thì sẽ sinh ra một loại độc tố trong cơ thể, hai tháng sau, người trúng độc sẽ lâm vào hôn mê, thân thể cũng chậm rãi bại hoại, cơ bản là không có khả năng tỉnh lại.

Thuận Hòa đế tin nàng, sau hơn một tháng, Thuận Hòa đế muốn tìm ra ai hạ độc, cũng muốn xem người này rốt cuộc muốn làm gì.

Vì thế một tháng rưỡi sau, Thuận Hòa đế tương kế tựu kế dựa theo kế hoạch ban đầu giả bộ hôn mê.

Thực tế, trong lòng Thuận Hòa đế cũng biết rõ là ai hạ độc, chỉ không thể tin được, tới bây giờ, Thuận Hòa đế mới hoàn toàn thấy rõ, đứa con trai này của ông, vì ngôi vị hoàng đế mà thật sự muốn hạ độc ông.

Triều thần trên đại điện nhỏ giọng bàn tán, rất nhanh liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Hoàng đế đột nhiên ngất xỉu, Nhị hoàng tử cùng thái phó xuất môn, tuyên bố chiếu chỉ lập Nhị hoàng tử thành tân đế, nhưng khi hoàng thượng tỉnh lại thì biểu tình của Nhị hoàng tử lại kinh hãi hoảng hốt vô cùng, cho thấy chiếu thư này chẳng qua là giả mà thôi.

Thậm chí hoàng đế ngất xỉu cũng chỉ vì muốn bức Nhị hoàng tử lộ đuôi tạo phản ra.

“Nghịch tử”, sắc mặt Thuận Hoà đế đỏ bừng, tức đến cả người run rẩy, “Thế mà người lại dám làm ra cái chuyện đại nghịch bất đạo thế này.”

Môi mỏng của Phó Lệ Nguyên siết chặt, sắc mặt vô cùng khó coi, Ninh phi bên cạnh hắn cũng mặt mày trắng bệch, đột nhiên kéo lấy ống tay áo của con trai, lạnh lùng nói: “Việc đã đến nước này, Nguyên nhi, chúng ta không còn đường lui nữa rồi.”

Phó Lệ Nguyên rũ mắt, chậm rãi nói: “Mẫu phi, nhi thần hiểu rồi.”

Thuận Hoà đế lạnh lùng nói: “Lệ Nguyên, ngươi nghĩ kỹ đi, nếu bây giờ ngươi thu tay lại thì trẫm còn có thể tha cho ngươi một mạng.”

“Tha cho nhi thần một mạng?” Phó Lệ Nguyên ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Thuận Hoà đế, cười lạnh nói: “Phụ hoàng tha cho nhi thần một mạng này cũng chính là giam cầm nhi thần cả đời, để cho Đại hoàng huynh an ổn ngồi trên ngôi vị hoàng đế, khiến cho nhi thần từ nay về sau cũng đừng hòng nhìn thấy mặt trời một lần nào nữa!”

“Ngươi phạm phải lỗi lầm lớn như vậy tất nhiên phải chịu phạt xứng đáng.”

Phó Lệ Nguyên nhếch lên một nụ cười nơi khóe môi, ánh mắt đảo qua từ mặt rồng của Thuận Hoà đế rồi dừng lại trên mặt Xu Xu, hắn ta ôn nhu hỏi: “Hoàng tẩu, là nàng sao?”

Xu Xu đương nhiên biết những lời này của hắn có ý gì, đây là hắn hỏi nàng có phải là người giải độc cho Thuận Hoà đế hay không.

Xu Xu không nói một câu nào, nhìn về phía Phó Hạo trong lòng Triệu quý phi.

Rồi đột nhiên nghe thấy Nhị hoàng tử nghiêm giọng kêu lên, “Thái thống lĩnh!”

Trong nháy mắt Thái thống lĩnh hung bạo chạy đến, hướng về phía Phó Hạo trong lòng Triệu quý phi.

Tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng có người còn nhanh hơn, Xu Xu di chuyển bước chân, chỉ hai nhịp thở đã đến trước mặt Triệu quý phi.

eyJpdiI6ImR3bDNWU29ER2tZMDdXQTBZNHJnenc9PSIsInZhbHVlIjoiTktUZE9iTDVscFNKZ3puRlVoenkzY3YxVHBBRzRtVTdiVmo1NVlxem5DOGc2ZE9uTHpGNWl0U0QxU083eUl3ZzBCMzM5MVlcL2VjelZOMURUMmdDeHQrRVVUcUVFdm5rZHBXeUo0aGhFTEIyNTRCTlZBOUZzeHg5NHlSdFQrN0x0bXJmdldUVHZPWkZqOFJsdzc2T2NTMitERDM4QUtWNWUrcndRWWRlV2M3YzFLK1NaMm1EcDJJdlUwaENlaHJJNGRzMTZ5RlZwY0NwQlYycnNmVktqSk5FUmRFcHJUNkpWek0xek5McXJxWW11MXFQVlhXd2JoUHI1ZERQekE3azJ5Qkl0RW9LbVwvVUV3TUZZZzI4eHJDQWV5NW9aaGZ4R0FZZmxKa1RXSytHUzB6SGJCRWw0ZTY1d3FyS1VTK3JqWnZHbmxzekVPMmtHaFlpZWxucE9lS2E1bjljMXowUVIxd3N3TFkyUHplbE9lMldCck9IcGc5aXlmUTJLcStBd1BcL1pIMG5JQUNyK2pKRXoyOVRCM3BEa0ZkdXFoZStqRGJNbzlYMlVyOEhyVnNBR0xIdlhCZURjXC8yKzVNdGwrTWhYdGJEVzg2TEdcL0FMc1kzbUdTK3B4bTJablZydG9MbXh2R2Exb1lpRVwvNHZmRnpDRDYrKytHeUEwODlxWTVsZnBOQUhLNXlGZnRaZlZnRlg3V2Rma1Y3WXY2dmhZRGxvUHVqSVUxMmU3RUttSWVoMWgrYit5K0N5YlgzaktTK3dLdENaTXl4MHh3MXV5VzJ2enlWWk5TS0JZejZXZWI5d1hqamNBT2NTaVhoSUtoNUFVazBJRmkrZ3dzb3RtQzhDbXhxN3ZHdFFLT3Q0NTVlVUhSMU9mV3RNVFYwRUVUSExsV2VyUm1Rc3BYOGx1Mnl6dUdHXC9vRkIxQWlFWEp2WnNFUDgzVWhCalwvTGZkYjFoXC90aTRiR1NyT1FOWXVnR09SMnVndVFCdWFKRlB1aGtwNlV5VDZIanBjeTJDUlRaQ29YQkxqMW9DZWNUZjg1ZFJHaEFIdmxaQT09IiwibWFjIjoiMTI0NDkwNTUwYjE5NGYzNDlhODJiNDBlYmFmNzE5NTg0NTFmNjk0MTcyZWQwMWRkOTRjODA0ODExMDVmNjRlOSJ9
eyJpdiI6IjhVWEIzckdtUkJUUDJOSndNRHZEV0E9PSIsInZhbHVlIjoidE1ZZm1nQ1BRTjBZYmMydDJCTUljNnpmT3gzek9kMFwvTUhXdlArcWo5QXIwMXczRFBuYlJhWDBVZlBWaUprSnhyMHB3R3Ezb3l6azlWbDd2OWdYOEFMWk9HZ3JNZmpVOFNha1VNRlNLRW5udGl4R2RvcE5ISGZVc3phaWE4enFDT1FoYTdpMkZrcmVxRVk2RzBjMmlGMUdreElaV09MZHNnNkdHc1wvOUswYUJFYm55ZmVuemVCTVprWXVMWGdnWE9qKzFsNzRqZ1RYVTlBN1AramxOMnhuMENEbWltOUpsdGhzbEd1MDB3NUxQa0VkTkJkMkE5dll4YTJPWldKMFZacHdrdGUxRGJVNjh0YVYrTnh5YnJCY2ZYM0lVTHpBajZ1MlFpMmtYXC84MzV4WDRzeFNwN1hBcWVuYklBeThnN2lnSW1UWUN4d0Y4WlwvT01wMGpjeDlsdz09IiwibWFjIjoiNjlkNWU4OGFkOGUyZjE2MDZkZDY4YjRhZGZmMzc0ZDlhYzdhNWVmZDVkNGExZjZmZjdjMzFiNzFlZWZiYTRjYSJ9

Xu Xu dùng sức đẩy Triệu quý phi một cái, nháy mắt đã đẩy người về phía Thuận Hoà đế bên kia, nàng nhanh chóng nói: “Nương nương, giúp con bảo vệ Hạo nhi, mau đi vào nội điện.”

Ads
';
Advertisement